Cho đến khi Ninh Tương Y bị tên mù đập một chưởng, nàng liên tiếp lui về phía sau, cuối cùng quỳ rạp xuống đất, phun ra một ngụm máu!
Ngụm máu phun trọn vào mặt Ninh Úc, một khắc này, Ninh Úc nhìn thấy thế giới của hắn đều màu đỏ!
Ninh Úc cảm giác được rõ ràng, tay nàng ôm hắn đang run rẩy! Cặp mắt đỏ hoe rõ ràng không có phương hướng, thế nhưng Ninh Úc cảm thấy nàng đang nhìn hắn! Nàng đang nhìn hắn có còn sống không, nàng có bảo vệ tốt cho hắn hay không…
Một giọt nước mắt trượt xuống trên mặt Ninh Úc, giờ khắc này, tim hắn bị xé nát, trong đầu hiện lên những câu nói nàng đã từng nói.n
“Ngươi là người làm ta khắc cốt ghi tâm.”
Nàng từ nhỏ đã nói, hắn rất quan trọng, nhưng chưa bao giờ Ninh Úc cảm nhận rõ ràng như bây giờ, đối với nàng hắn quan trọng bao nhiêu!
Nàng yêu cũng ít nói ra, nhưng lại khắc vào sâu bên trong, cho nên cho dù điên cũng sẽ không quên!
Đây cũng là người hắn yêu tận xương tủy…
Lúc này, tên mù thừa dịp Ninh Tương Y trọng thương, và lúc Tuyết Sắc không chú ý, đột nhiên ra tay, trực tiếp ra tay tổng giết Ninh Tương Y!
Tuyết Sắc muốn ngăn lại nhưng bị tên mù một chưởng ngăn cách! Hắn muốn Ninh Tương Y chết! Ninh Tương Y tuyệt đối không thể còn sống rời khỏi nơi này!
Cảm giác được hắn tung chiêu chí mạng! Ninh Tương Y muốn đứng lên, muốn đứng lên tránh khỏi!
Nhưng một giây sau thân thể lại nặng nề quỳ xuống! Nàng đã không đứng dậy nổi..
Một chưởng giết đến gần! Thời khắc sống còn Ninh Tương Y không còn tránh, ngược lại cúi đầu, đem thân thể cuộn vào, lại một lần nữa muốn dùng thân thể, bảo vệ người trong ngực.
Một chưởng lạnh thấu xương kia cũng không vì động tác của nàng mà chần chờ, ngược càng dùng thêm sức lao tới! Nhưng một giây sau! Tay hắn lại bị một cái tay nhuốm máu nắm lấy! Thật chặt!
Tên mù kinh hãi! Hắn không nhìn thấy, nhưng lại nghe được tiếng bẻ gãy!
Rắc! Rắc! Từng tiếng mãnh liệt!
Tuyết Sắc đứng lên, lại bị một màn trước mắt dọa đến muốn chạy trốn!
Chung quanh cây cối đột nhiên đung đưa, còn Ninh Tương Y là trung tâm, gần như dâng lên một trận gió lốc! Đem cát đá trên mặt đất cuốn lại! Một nháy mắt che khuất bầu trời!
Ninh Tương Y dường như có chút kỳ lạ, nàng ngẩng đầu, đã thấy tay tên mù bị người trong ngực nàng duỗi một cái tay ra bắt lấy!
Nàng cúi đầu, một giây sau, hai mắt tối sầm.
Dường như có ai đó nghiêng người, ấn xuống một nụ hôn trên trán nàng.
Bên tại đột nhiên truyền đến tiếng kêu thảm thiết của tên mù, bởi vì tay hắn bị một cái tay bắt lấy! Mà cái tay kia, ngay trong gang tấc bóp nát xương cốt của hắn!
“Hoàng tỷ… Nàng nghỉ ngơi đi.”
Ninh Tương Y không hiểu hắn đang nói cái gì, lại cảm giác tay hắn đang sờ tóc của mình.
“Còn lại giao cho ta.”
Một giây sau, nàng cảm thấy người trong ngực không còn, sau khi sững sờ, vô thức nóng nảy lên!
Mà Tuyết Sắc lại nhìn thấy Ninh Úc đứng lên!
Trên người hắn xương cốt đôm đốp chuyển động, tạp chất và màu đen từ trong cơ thể hắn không ngừng chảy ra, thế nhưng ánh mắt của hắn lại càng ngày càng sáng, càng ngày càng lạnh!
Ninh Úc và Ninh Tương Y Tu luyện võ công, mỗi một lần tăng cấp lên thân thể đều sẽ dịch chuyển, đột phá ở thời điểm này, không chỉ cứu mạng Ninh Úc, còn cứu mạng Ninh Tương Y!
Mái tóc hắn bay lên, mà tiếng kêu thảm thiết của tên mù vẫn còn tiếp tục!
Chính là cái tay này, vừa nãy đánh hoàng tỷ ba chưởng!
Ninh Úc hai mắt tối sầm lại, tay bỗng nhiên dùng sức! Một giây sau, toàn bộ cánh tay của tên mù bị Ninh Úc kéo đứt! Hét thảm một tiếng!
Tuyết Sắc muốn chạy tới nhưng không kịp, trước đó hắn cũng không phải là đối thủ của Ninh Úc, bây giờ Ninh Úc tăng lên cảnh giới thứ sáu, hắn càng không phải là đối thủ! Cũng không kịp thấy Ninh Úc làm gì, mười mấy cục đá trực tiếp