Một trận mây mưa liên tục cả một buổi chiều đến cả một đêm! Cho đến khi trời sáng, Ninh Tương Y mới thấy mệt mỏi bơ phờ chút xíu, mềm nhũn đổ vào trên người Ninh Úc.
Ninh Úc lúc này chả còn gì để mất, chả còn gì để lo, hắn như con sói hiện nguyên hình, cảm thấy vẫn chưa đủ, loại cảm giác tuyệt vời này lần đầu hắn được hưởng thụ, hơn cả những lần trong mơ hắn tưởng tượng.
Hắn đặt nàng xuống đem trận mây mưa này tiếp tục, cuối cùng sau khi thoả mãn, cả người hắn tinh thần sảng khoái, dạt dào xuân ý!
Dù sao làm lâu như vậy, giữa hiệp cũng ăn nhiều lần, coi như cũng no, chỉ đáng thương cho bảo bối của hắn, chỉ sợ đã mệt chết...
Hắn cũng không muốn làm nàng mệt mỏi như vậy, nhưng không làm gì vắt hết sức nàng thì nàng sẽ không tỉnh táo, cho nên đau lòng lại vui sướng, nhiều lần bởi vì muốn đảo khách thành chủ trên người lo nhưng lại bị trúng roi da, khiến Ninh Úc bất lực cũng không nỡ làm động tác quá mạnh làm bị thương nàng.
Cũng may cái roi của Ninh Tương Y là “Đồ chơi”, dùng sức đánh xuống, mặc dù đau nhức, nhưng cũng sẽ không chảy máu, ngược lại còn thấy kích thích.
Ninh Úc sờ sờ Ninh Tương Y, dịu dàng yêu thương ôm nàng vào trong ngực, từ nay về sau, Hoàng tỷ là của một mình hắn, nàng cuối cùng cũng thành nữ nhân của hắn! Ninh Úc vô thức nâng cánh tay trắng nõn của nàng lên xem, điểm Thủ Cung Sa kia đã bị xóa đi, trong mắt của hắn yêu thương nồng đậm, nhẹ hôn lên trên cánh tay của nàng, mang theo vô hạn ngọt ngào.
Ngày mới vừa toả sáng, Ninh Úc bế Ninh Tương Y đến bên đầm nước tẩy rửa thân thể, nàng đã quá mệt mỏi, ở trong mặt nước lạnh cũng không cảm giác được, Ninh Úc đỏ mặt tắm rửa cho nàng, nhưng càng rửa hắn càng cảm thấy mình như cầm thú, hôm qua đáng lẽ khắc chế, ban đầu hắn còn muốn ngăn Hoàng tỷ, khống chế nàng, thế nhưng về sau...chính hắn liền quên, đến mức nàng hình như bị thương vì hắn...
Rửa xong hắn lại ôm Ninh Tương Y trở lại trên đồng cỏ, bên người có rất nhiều đồ vật nàng vứt ra, trong đó có y phục nam nhân, là Hoàng tỷ chuyên chuẩn bị cho hắn, nhưng không có quần áo nữ tử, rơi vào đường cùng, Ninh Úc đành phải mặc quần áo của mình cho nàng, vừa nghĩ tới quần áo của mình mặc trên người Hoàng tỷ, chẳng biết tại sao, mặt hắn lại đỏ.
Nam nhân đối với một số phương diện rất cường đại, nhưng trong tình yêu nam nữ còn trong sáng cực kì, chỉ một thứ nhỏ cũng có thể làm cho nhịp tim hắn đập loạn.
Sau khi thay quần áo xong, Ninh Úc đem hết những đồ còn dư, dùng một cái áo khoác lại, Hoàng tỷ lôi ra rất nhiều thứ, có thứ hắn cũng chưa từng thấy qua, nhưng có lẽ đều hữu dụng, hắn không thể bỏ đi.
Làm xong tất cả, hắn liền cho nàng uống chút nước, thấy nàng suy yếu đã giảm dần, nội lực sẽ từ từ vận chuyển trong cơ thể nàng, dần dần, lông mày Ninh Tương Y giãn ra, Ninh Úc cũng không để nàng nằm một mình, ôm nàng cùng nhau chìm vào giấc ngủ.
Trời vừa hừng đông, đã lại tối.
Lúc này Ninh Úc bế nàng đến một nơi an toàn, đi tìm chút đồ ăn, sợ nàng tỉnh lại sẽ đói, mà hai người kia cũng chưa tìm được, khiến hắn có chút bất mãn, hắn phải tìm ra bọn họ, giết bọn họ.
Nhưng hắn phát hiện nơi này hai bên đều là vách núi, đường bọn họ đến cũng bị phá hỏng, cũng không biết có phải hai người kia rời đi bằng đường hầm rồi hay không, Ninh Úc không thấy dấu vết bọn họ, cuối cùng mang theo nước và thức ăn trở về, thấy Hoàng tỷ của hắn vẫn còn đang ngủ.
Truyện