Ninh Giác đột nhiên nghiêng đầu, chẳng lẽ chuyện này cũng là Ninh Úc làm?!
Ninh Úc tựa hồ đọc được suy nghĩ của hắn, nhẹ nhàng cười.
“Bổn vương không nhàm chán như vậy, là Diệp Khuynh Vãn hạ thuốc hại chính mình,giá họa cho Ninh Tương Y.”
Đáng thương Ninh Tương Y sau khi từ chiến trường về, rõ ràng không phải mình làm nhưng không thể biện minh cho mình, đen đen trắng trắng thật là đáng thương
“Diệp Khuynh Vãn!!”
Ninh Giác chỉ cảm thấy trước mắt biến thành màu đen! Hóa ra Diệp Khuynh Vãn đã sớm thông đồng với Ninh Úc như vậy!Còn sớm hơn nhiều so với hắn tưởng tượng!’
Hắn biết Ninh Úc sẽ không lừa hắn, bởi vì Ninh Úc khinh thường những việc như vậy, có điều…… Chính là..
Y Nhi đã bị vu oan! Vậy ngươi vì cái gì?? còn muốn giết nàng! Vì cái gì?!”
Vẫn luôn làm Ninh Giác khó hiểu, vẫn luôn khiến hắn nghĩ mãi không ra, nguyên lai chỉ có điểm này!
Vì cái gì muốn cho nàng chết?! Nàng không có sai mà!
“Vì cái gì?”
Ninh Úc cười hắn, cũng không biết cái người ca ca ngốc này của hắn có điểm gì mà mệnh tốt như vậy, gặp người như Ninh Tương Y mà không biết đường toàn tâm toàn ý đối đãi.
“Bởi vì nàng ảnh hưởng đến lòng quân! Nàng sống một ngày, liền có thể uy hiếp tới ta một ngày!”
Ninh Úc sắc mặt âm trầm xuống, thanh âm càng thêm mất mát nói tiếp, “Chỉ cần có nàng ở đây…… Bổn vương cả đời đều phải chịu đựng người, cũng không biết….
Nàng coi trọng người ở điểm nào, chỉ cần người gặp nạn, nàng nản lòng thoái chí cũng sẽ không buông tay, không để ý tới bất cứ chuyện gì mà vì ngươi.”
Ninh Úc cũng không muốn làm hoàng đế, nhưng trên đỉnh quyền lợi, chỉ cần một mình hắn là đủ rồi!
Ninh Giác vẫn cứ phẫn nộ!
“Chính là ngươi, còn có Diệp Khuynh Vãn! Các ngươi không phải đã làm nàng hết hy vọng với trẫm sao?! Vì cái gì còn muốn giết nàng! Thậm chí hành hạ đến nàng chết!”
Ninh Úc nhẹ giọng nói, “Vậy thì đi mà hỏi Hoàng Hậu tốt của ngươi một chút đi, đây đều là ý của nàng ta….”
Ninh Úc có chút khó xử trong mắt, hắn vì muốn Diệp Khuynh Vãn nghe lời giúp hắn làm một ít việc, muốn cho nữ nhân ngu xuẩn kia buông lỏng cảnh giác nên đáp ứng nàng.
Nàng muốn Ninh Tương Y chết, dù sao Ninh Tương Y cũng muốn chết với chết như thế nào, thì có quan hệ gì?
Diệp Khuynh Vãn, thế mà là Diệp Khuynh Vãn …
Quả nhiên là Diệp Khuynh Vãn…..
Trong lòng sớm có suy đoán, có điều khi chính miệng Ninh Úc nói ra lại giống như rút cạn sức lực của Ninh Giác! Sau khi Y Nhi chết, Diệp Khuynh Vãn dần dần bại lộ bản tính, càng bại lộ ra tình ý với Ninh Úc, những chuyện này trước khi Y Nhi chết, hắn đều không phát hiện ra, có thể thấy được hai người kia kín đáo đến mức nào.
Ninh Giác cũng không nghĩ tới, Ninh Úc vậy mà lại coi trọng Diệp Khuynh Vãn, còn sẽ vì nàng làm những việc như vậy ……” Một người tâm địa rắn rết không từ thủ đoạn như vậy, cùng một nữ nhân lả lơi ong bướm, lúc trước…… Hắn vì sao lại cảm thấy nàng thuần thiện nhỉ.
Có lẽ không phải cảm thấy nàng thuần thiện, chỉ là cảm thấy dễ khống chế đi…… Có lẽ Y Nhi quá ưu tú, có lẽ hắn quá không tự tin về mình, cảm thấy tình cảm của Y Nhị đối với hắn rồi cũng sẽ có một ngày, Y Nhi không chịu nổi dụ hoặc của quyền lợi
Cho nên hắn tin vào Diệp Khuynh Vãn nói, tin vào Tiết Dương nói, nhất quyết vu oan cho nàng, làm hại nàng chết thảm!
Nhưng nói đến cùng, Y Nhi…..
Nàng từ lúc bắt đầu, liền chưa từng thương tổn hắn, vẫn luôn đối tốt hắn, vẫn không thay đổi.
Khóe miệng Ninh Giác không ngừng chảy xuống máu tươi, nhưng giống như hắn chẳng cảm thấy gì.
Những cái hoài nghi đó chung quy đều là hắn phán đoán, nếu là nàng thật sự mê luyến quyền bính gây áp lực thì hắn và Ninh Úc sẽ liên thủ, cũng không cần vu oan nàng, không cần a……
Lúc trước, vì cái gì mà đôi mắt lại bị che mờ?
“Y Nhi ơi…”
Ninh Giác đột nhiên kêu tên nàng…….
Y Nhi đâu? Nàng…… Nàng đi đâu? Hắn bị bệnh, Y Nhi sao không ở bên người hắn? Ninh Úc không có chú ý tới dị thường Ninh Giác, tiếp tục nói, “Kỳ thật người trong lòng đã sớm hối hận đi…… Cho nên, ngươi dung túng Diệp Khuynh Vãn lả lơi ong bướm, không chú ý thế cục……
Bởi vì người đã hết hy vọng, cho nên ngày ngày tra tấn chính mình, một bệnh không nhẹ đó là trong lòng người nên đã sớm hối hận đi?”
Không! Hắn