Một câu, thiếu chút nữa làm Ninh Tương Y tê liệt!
Nàng thật sự rất khó tưởng tượng sẽ có nhân quả loại này…… Nàng bảo vệ giọng nói Ninh Úc, Ninh Úc liền dùng tiếng nói tô phá chân trời kia, như vậy như vậy mà trêu chọc nàng!
Cố tình làm nàng không còn cách kháng cự, trái tim bé nhỏ nhảy bay nhanh…… Ninh Tương Y thậm chí có loại cảm giác choáng váng thiếu oxy, thật sự là không có tiền đồ!
Mặc dù nàng hoảng hốt, lại còn không quên trọng điểm, “Vậy ngươi hiện tại có thích ăn đồ ngọt không?
Ninh Tương Y nghĩ thầm, nếu hắn nhiều năm như vậy cũng không thay đổi thói quen, nàng về sau liền chú ý một chút, không cần cưỡng ép hắn…..
Ninh Úc thấp giọng cười.
Thanh âm đặc biệt thanh nhã của hắn lưu chuyển, mà Ninh Tương Y hận không thể che lại lỗ tai, cũng tốt hơn bị tiếng cười của hắn trêu chọc đến thở dốc.
“Ta thích.”
Hắn hôn nàng một cái, khẳng định với nàng, “Chỉ cần là nàng đút, ta đều thích…
Vậy vẫn là không thích đồ ngọt rồi?
Ninh Tương Y rối rắm, hai ngón tay vặn bánh quai chéo, nửa ngày lại hỏi, “Kia trước kia…… Chính là…..
Ta vẫn luôn không biết chuyện này…… Ngươi sẽ không cảm thấy, là do ta không quan tâm để ý ngươi?
Kỳ thật không phải như thế sao…… Nàng đối với người này, chỉ là không quá chú ý chi tiết thôi, bằng không đời trước cũng sẽ không rơi vào cái kết cục kia.
Ninh Úc yêu thương ôm nàng cọ lại cọ, chỉ cảm thấy rốt cuộc không có cách nào chuyên tâm cho nàng cho ăn, nàng đáng yêu như thế, đáng yêu đến mức hắn chỉ nghĩ ăn luôn nàng! Ăn sạch nàng!
“Hoàng tỷ từ nhỏ liền không phải một người sẽ quá để tâm một chuyện…..” Tâm địa nàng rộng lớn, sự tinh tế của nàng, cũng chỉ sẽ thể hiện ở việc lớn.
“Hơn nữa nàng không có không quan tâm ta, là ta, muốn giống với nàng, nàng thích cái gì, ta liền thích cái đó.”
Ninh Tương Y bị hắn nói vậy lại càng ngượng ngùng, ở trong lồng ngực hắn xoa xoa.
Nàng biết Ninh Úc đang an ủi nàng, nàng cũng biết rõ chính mình, là người bị thiếu EQ, cùng sự quan sát tỉ mỉ cẩn thận, có đôi khi còn sẽ đắc ý vênh váo.
Mà Ninh Úc và nàng không giống nhau, hắn là một người rất mạnh, cố chấp, bao gồm cả thiên hạ và cả những chuyện nhỏ …… Có thể chú ý tới nàng bất luận là thói quen nhỏ nào.
Giống như chuyện ăn gà này, nàng không thích ăn nội tạng, chán ghét mùi lạ, hắn là một đại nam nhân, lúc nấu nướng sẽ thêm một chút cỏ giảm vị tanh, sẽ đem nội tạng bỏ đến một chút không dư thừa, dùng lá cây có hương thơm bao quanh rồi mới quay, lại bôi lên lớp mật ong nướng tiêu…… Đem đến cho nàng.
Ninh Tương Y không phải là người làm ra vẻ, nên khi xuống tay tuyệt không ngượng ngùng, cho nên nàng trước nay chưa nói quá, nàng ghét nhất dầu mỡ đầy tay…… Ầy, hẳn là không có ai sẽ thích đâu? Cho nên Ninh Úc không muốn nàng động tay, đem thịt gà xé ra từng chút đút cho nàng.
Cho nên cùng so sánh với một Ninh Úc tinh tế tỉ mỉ, nàng xác thật còn kém một chút.
Ninh Tương Y trong lòng nhắc nhở chính mình, về sau chú ý không thuận tay mà cho hắn ăn điểm tâm, nhất định phải nhớ rõ!
Nhìn bộ dạng Ninh Tương Y, Ninh Úc đem thịt gà để qua một bên, thở dài nói với độ nàng.
“Bảo bối của ta, nàng nghe vẫn chưa hiểu sao?
“Hả?
Ninh Tương Y ngửa đầu nhìn hắn, khoảnh khắc bốn mắt nhìn nhau, nàng mới đột nhiên nhớ tới đối phương xưng hô có bao nhiêu ái muội, trên mặt ửng hồng, nàng mới có bao nhiêu thẹn thùng!
Ninh Úc thích nhất bộ dáng an phận lại ngượng ngùng này của nàng, hôn hôn môi nàng một cái.
“Ý của ta là, ta thích đồ ngọt.”
Ninh Tương Y trừng mắt to như mắt cá nóc, bộ dạng kia rõ ràng tức giận vì Ninh Úc xem nàng như một đứa con nít mà lừa gạt! Ninh Úc đem môi nàng giữ trong miệng, ngọt ngọt ngào ngào giày vọ, một bên cọ xát môi nàng một lúc lâu, một bên than thở nói.
“Chẳng lẽ còn có cái gì ngọt hơn nàng sao? Đồ ngốc của ta a….
“
Vẻ đẹp của nàng, đã sớm thắng qua vô số đồ ngọt, hắn thích ăn nàng, sao còn có thể chán ghét vị