… Tuyết Vô Tức này nhìn lạnh như băng, tựa như một sát thủ, cũng không biết Thu Trọng Thiền thích nàng ở điểm gì.
Ninh Tương Y thở dài một tiếng, nàng còn có tâm trạng nghĩ chuyện người khác nhưng bản thân nàng bây giờ cũng khó đảm bảo.
Làm thế nào để dùng thánh thạch khống chế người điên vì trúng cổ độc, cái này chỉ có Tuyết Sắc biết nhưng hắn sẽ không nói.
Có điều chuyện Thạch Tâm có thể khống chế nàng, cũng chỉ là suy đoán của Tuyết Sắc thôi, bọn họ một là không biết cách sử dụng, hai là không thể bảo đảm kết quả sau khi sử dụng, mà nàng, thời gian không còn nhiều…
Bởi vì sự thật chứng minh, Tuyết Vô Tức mỗi lần bộc phát, lý trí liền ít đi một chút, cho nên Ninh Tương Y thật sự sợ hãi, nàng sợ lại có thêm một lần, trong cơn điên cuồng, tay nàng sẽ xuyên vào tim Ninh Úc...
Cảnh tượng kia chỉ nghĩ thôi cũng khiến lòng Ninh Tương Y run lên, hận không thể liên bóp chết mình bây giờ!
Ninh Úc giống như không nhận ra.
“Hoàng tỷ” hắn đột nhiên gọi nàng, Ninh Tương Y sững sờ, lúng túng nhìn qua.
Ninh Úc không khỏi cười một tiếng, “Hoàng tỷ, ta vẫn chưa thấy liên hệ giữa cổ độc và thánh thạch, rốt cuộc phải làm như thế nào mới có thể dùng một khối đá khống chế cổ độc trong người, nàng thông minh nhất, giúp ta cùng nhau suy nghĩ đi.”
Ninh Tương Y thấy hắn mặc dù đang cười, nhưng trong mắt hắn bực bội tích tụ càng ngày càng nặng, không khỏi lo lắng.
Nàng vì đồng ý chết theo yêu cầu của Hoàng đế nên trong lòng cũng chợt nhẹ nhõm, cho nên người khác nhìn qua cũng coi như bình thản, nhưng Ninh Úc thì khác, hắn không từ bỏ bất cứ hi vọng nào! Lại sợ sẽ thất vọng…
Tin buồn lần lượt ập đến, thời gian lại gấp gáp! Cho nên thần kinh hắn tất cả đều căng thẳng, lại còn sợ nàng lo lắng, phải ở trước mặt nàng ra vẻ bình thản, khiến nàng thấy thật đau lòng.
Đột nhiên, trong đầu Ninh Tương Y lọc giống như đột nhiên hiện lên gì đó… Nhẹ nói.
“Ninh Úc, Tuyết Sắc đã nói qua, thứ này, gọi là đá truyền âm, có lẽ có ẩn ý?”
Thấy Ninh Úc không hiểu nhìn nàng, bởi vì ở trong đầu Ninh Úc, căn bản không có khái niệm về loại tín hiệu dòng điện, nhưng trong đầu Ninh Tương Y đột nhiên có suy nghĩ kỳ dị…
Nếu như cái này gọi là đá truyền âm, giống như điện thoại, có thể truyền lại tin tức, vậy thì có đá truyền âm chắc chắn còn chưa đủ, vẫn còn thứ gì đó ở giữa đóng vai trò là phương tiện “ phát tín hiệu”!
Ninh Tương Y nghĩ đến nguyên lý này, không xác định được mà hỏi.
“Ngươi nói, người ăn bột đá thánh thạch sẽ hôn mê, vậy..
Động vật thì sao?”
Hai người đồng thời liếc nhau, lập tức nghĩ đến!
“Con khỉ?!”
Ninh Úc lập tức phái người đem con khỉ đang nhốt ở Thái Cực điện mang đến!
Nếu như cái tảng đá này thật phải mượn động vật mới có thể phát ra tiếng, như vậy tất cả cũng có thể giải thích.
Lúc trước Tuyết Sắc cảm thấy thân thể của nàng, bởi vì nguyên nhân trong người mẫu thân nàng có thành phần bột đá, cho nên hắn mới thử thăm dò, xem dùng khối thánh thạch này có thể trực tiếp khống chế nàng không, sau đó phát hiện không được, liền thay đổi kế sách, muốn hạ cổ độc nàng...!
Nếu như tất cả phỏng đoán là thật, có lẽ nếu nàng không có gặp được con khỉ kia thì Tuyết Sắc cũng sẽ đem con khỉ đưa đến trước mặt nàng, dù sao con khỉ này thông minh như thế, hiểu mệnh lệnh của người.
Đợi sau khi bên trong người nàng có cổ độc, Tuyết Sắc lại để cho con khỉ ăn thánh thạch, thông qua con khỉ đến truyền âm khống chế nàng!
Chỉ tiếc, kế hoạch của Tuyết Sắc liên tiếp thất bại nên hắn đem toàn bộ hi vọng đặt vào Thạch Tâm.
Đương nhiên tất cả đều là phỏng đoán, Tuyết Sắc có phải thật sự tính toán như vậy không, thử một lần sẽ biết.
Con khỉ được mang đến rất nhanh, nó nhìn thấy Ninh Úc liền sợ hãi, nhìn thấy Ninh Tương Y còn giương nanh múa vuốt, Ninh Tương Y không hề khách khí, trực tiếp nhét hòn đá vào trong miệng nó… Mà dường như nó biết đó là cái gì, không có chút kháng cự nào nuốt xuống…
Đợi hồi lâu, con khỉ cũng không nhúc nhích, nhưng hai mắt mở to, cũng không rơi vào trạng thái ngủ say.
Đột nhiên! Nó há to miệng!
Theo bên trong miệng phát ra tiếng kêu chói tai, Ninh Tương Y vội vàng bịt tai lui lại, còn bên kia Tuyết