Tuyết Thiên Trọng nhẹ nhàng cười, “Không có gì…..
Chỉ là muốn cho ngươi đừng cao thượng như vậy, trải qua một chút hồi ức thống khổ mà thôi.”
Nhưng thấy thần sắc của Ninh Tương Y càng thêm không tốt, bộ dáng kia dường như có thâm thù đại hận với hắn, hắn kinh hãi, không khỏi vội vàng sửa miệng.
“Chỉ là một trò vui đùa, đây là ca ca cho ngươi lễ vật, là điệp hương thiên kim hiếm có, ngươi không thích sao?”
Điệp hương tuy rằng sẽ làm người gặp ác mộng, sẽ kích phát mặt trái cảm xúc của con người nhưng hương vị thiên kim cực kỳ dễ ngửi, một số quý nhân rất yêu thích cho nên nếu bị phát hiện, nói Lê Tú động tay động chân, nàng ta đều có thể đủ sức phản bác chỉ là huân hương mà thôi.
Nhưng Ninh Tương Y sao có thể tin được? Người đàn ông này này kiếp trước lừa nàng mười mấy năm!
Hắn rốt cuộc có mục đích gì, vì cái gì muốn ẩn núp ở bên cạnh nàng? Hắn… Thật là làm nàng khó chịu!
Ninh Tương Y không phát hiện cảm xúc nàng dần dần có điểm mất khống chế.
Là trong hoàn cảnh bị đả kích như vậy thì ai mà có thể nhẫn nhịn được? Huynh đệ cùng nhau vào sinh ra tử mười mấy năm, đột nhiên phát hiện bọn họ có thể có mưu đồ khác?! Bọn họ rõ ràng cái gì cũng không cần, cái gì cũng không cầu, bọn họ rốt cuộc có ý đồ gì?
Nàng cố gắng đè xuống xao động trong lòng xuống, lạnh lùng nhìn Tuyết Thiên Trọng, hai mắt đỏ lên.
“Mục đích ngươi là gì? Ta hỏi một lần cuối cùng, tại sao tới tìm ta, nếu không nói thì người liên đi tìm chết đi!”
Lời nói ra, có lệ khí sâu nặng.
Ninh Úc thấy hoàng tỷ có vẻ khác thường, gọi tên nàng, nhưng nàng vẫn gắt gao trừng mắt với đối phương, giống như có mối thù không đội trời chung!
..
Người của Tuyết tộc này rốt cuộc là ai, vì sao hoàng tỷ giống như là quen biết bọn họ?
Tuyết Thiên Trọng nhíu nhíu mày, hắn cảm thấy điều muội muội này biết trước điều gì đó, liếc mắt một cái liền nhìn thấu hắn.
Hắn nhìn tộc nhân phía sau trầm mặc, dùng một ngữ khí đùa bỡn, có chút phát rồ nói.
“Phụ thân muốn có thiên hạ, có được quyền lợi, ta lại không nghĩ vậy, ta nghĩ chỉ cần có ngươi, bởi vì ngươi rất lợi hại.
Ta muốn rất ít, ta chỉ cần…… Thiên hạ này loạn là được rồi… ”
Hắn liếm liếm miệng mình, nói lời khiến người khác khó phân thật giả.
“Đáp án này, người hài lòng chứ?”
Ninh Tương Y nhắm mắt, “Giết bọn họ!”
Ninh Úc vung tay lên, thủ hạ của hắn lập tác động thổ, sát khí hiện ra, không có chút nào do dự!
Ninh Úc lần đầu tiên cảm nhận được trên người Ninh Tương Y có sát ý mạnh đến vậy! Thật giống như mấy người kia, từng phản bội nàng rất chuyện không thể bỏ qua!?
Bọn họ quen biết sao? Trên người hoàng tỷ…… Còn có bao nhiêu bí mật mà hắn không biết?
Chẳng trách Ninh Tương Y có sát khí lớn đến vậy! Bởi vì nàng liếc mắt một cái liền biết, Tuyết Thiên Trọng có đang nói dối hay không!
Rốt cuộc là ở chung mười mấy năm, nên có chút thấu hiểu.
Bắt đầu từ bốn chữ “Thiên hạ đại loạn” mà Tuyết Thiên Trọng vừa nói ra, nàng liền cảm nhận được, đây là mục đích của hắn! Không sai!
Khó trách….
Thời gian mười mấy năm, bọn họ cái gì cũng không cần, cái gì cũng không cầu, bởi vì bọn họ đã sớm biết điều bọn họ muốn, bọn họ thích hưởng thụ giết chóc, hưởng thụ hỗn loạn!
Thiên hạ đại loạn…… Đây là mục đích của bọn họ, buồn cười cho nàng mười mấy năm đều chưa từng hoài nghi bọn họ, bởi vì bọn họ thực sự không có mong cầu gì khác!
Kiếp trước sau khi nàng chết, Tuyết Thiên Trọng bọn họ còn sống, mà đời trước có đại Nhiếp Chính Vương nên nàng cũng không lo lắng, nhưng kiếp này, những người này, vậy mà lại tới trêu chọc nàng?! Quả thực không thể tha thứ!
Tuyết Thiên Trọng hiển nhiên không nghĩ tới hắn nửa thật nửa giả nói một câu, sẽ làm Ninh Tương Y có phản ứng lớn như thế, nói động thủ liền động thủ, cũng may Thu Trọng Thiền kịp thời ôm Tuyết Vô Tức chắn ở trước mặt hắn, hắn mới tìm được đường sống trong chỗ chết, chỉ là một vài tộc nhân đã bị giết.
“Ngươi đang nói chuyện ma quỷ gì! Ngươi rốt cuộc tới làm cái gì? Còn không nói ra, chẳng lẽ muốn chết tại đây sao???”
Sắc mặt Tuyết Thiên Trọng phức tạp, nghĩ tới chính sự, lúc này mới thu lại nụ cười, sắc bén nói.
“Muội muội, ta kỳ thật là tới đón ngươi đi, chẳng lẽ, ngươi không muốn gặp mẹ ngươi một lần sao? Bà ấy rất nhớ người đấy.”
Hắn nói làm Ninh Tương Y cả kinh, Ninh Úc nghe vậy, đột nhiên vung tay lên,