Ninh Tương Y dần dần im lặng, nàng dường như còn lý trí, nhưng lại đã ra tay giết người, mà còn càng ngày càng hung ác!
Bất luận như thế nào, hắn cũng không thể thả nàng đi!
“Y…Y!”
Rốt cục, sau khi giết không ít người, Ninh Úc và nàng giao đấu!
Lúc này, mắt của nàng đã đỏ hết, không biết nàng hiện tại còn sót lại bao nhiêu lý trí, nhưng sát khí trên người nàng tầng tầng tăng lên, rõ ràng càng ngày càng nguy hiểm!
“Tránh sang một bên…!”
Trong mắt nàng chỉ có thể nhìn thấy hai màu đỏ và đen, nói hai chữ này, nàng biểu lộ dữ tợn, dùng sức lực toàn thân hét lên!
“Nàng không thể rời đi.”
Ninh Úc đã bình tĩnh lại, người mặc đồ đỏ cũng giống như kiếm ra khỏi vỏ, kiên quyết ngăn cản Ninh Tương Y trước mặt.
Ninh Tương Y không thể nói nhiều nữa, nàng trực tiếp dùng sức, xích sắt trên người đã kiềm chế nàng lại, nhưng khi cô cố hết sức, hai sợi xích liền đứt ra!
Ninh Úc vốn không phải là đối thủ khi Ninh Tương Y phát cuồng, lúc trước hắn muốn đánh ngất nàng còn không làm được, huống gì bây giờ càng không có khả năng đánh bại nàng.
Dưới tình thế cấp bách, Ninh Úc tràn đầy căm hận, lạnh lùng nói với Thu Trọng Thiền.
“Giúp ta giữ nàng lại! Nếu không, các ngươi tất cả mọi người đi chết đi!”
Đối mặt với uy hiếp của Ninh Úc, Thu Trọng Thiền cân nhắc xong dứt khoát gia nhập cuộc chiến, tình huống trước mắt là thê tử hắn cũng còn sống, nhưng bởi vì Tuyết Thiên Trọng không duyên cớ phá hôn lễ của Tề Vương, nếu hắn không làm gì, chỉ sợ để Ninh Tương Y chạy mất, Tề Vương trút hết oán hận, thật sự sẽ giết bọn họ!
Thu Trọng Thiền gia nhập, Ninh Úc cảm giác nhẹ nhõm rất nhiều, nhưng hắn vẫn quan tâm Ninh Tương Y, lạnh lùng yêu cầu Thu Trọng Thiền chỉ có thể đánh ngất xỉu nàng, không được tổn thương nàng!
Mắt thấy mấy người này tấn công không ngớt, tia lý trí cuối cùng của Ninh Tương Y cũng mất đi!
Nàng rốt cục như dã thú điên cuồng, trực tiếp dùng xích sắt, đánh gãy kiếm trong tay Thu Trọng Thiền, lại một chưởng đẩy Ninh Úc ra, sau đó như mũi tên điên cuồng chạy thẳng về một hướng!
“Hoàng tỷ!”
Ninh Úc che ngực hết một tiếng, nhưng Ninh Tương Y cũng không quay đầu lại, hắn phun ra một ngụm máu, Ninh Giác vội vàng phái người đuổi theo, sau đó đỡ hắn dậy, khẩn trương hỏi.
“Ngươi không sao chứ?”
Ở trong mắt Ninh Giác, Y nhi mặc dù phát cuồng nhưng đối với Ninh Úc hình như vẫn có lý trí, lúc này Y nhi không quan tâm chỉ muốn rời đi, chắc chắn là vì không khống chế nổi mình, giống như nàng đánh Ninh Úc một chưởng này, gần không hề nương tay.
Ninh Úc thở dốc, liền hất ra, Ninh Giác hét lớn: “Ngươi còn làm gì vậy?”
“Đi, đuổi theo nàng ấy!”
Ninh Úc nói vô cùng kiên quyết!
Ninh Giác lo lắng, “Chẳng lẽ ngươi không muốn sống rồi sao?”
Ninh Úc hai mắt đột nhiên đỏ lên nhìn về phía nàng!
“Hoàng tỷ muốn tìm cái chết! Nàng không khống chế nổi mình, nàng nhất định sẽ tìm cái chết! Ta muốn ngăn cản nàng!”
Nói xong, hắn cũng không để ý Ninh Giác biểu cảm gì, trực tiếp dẫn người chuẩn bị đuổi theo.
Lúc này, Ninh Giác cũng không biết tình huống tiếp theo là gì, la lớn, “Ninh Úc!”
Ninh Úc không quay đầu lại, Ninh Giác gấp gáp, tiến lên hai bước nói nhanh, “Ninh Úc! Nàng mang thai! Y nhi mang thai rồi!”
“Ngươi nói cái gì?!”
Lần này, Ninh Úc có phản ứng, hắn nháy mắt đến trước mặt Ninh Giác, vẻ mặt không thể tin nổi!
Ninh Giác nghiêm mặt nói chắc chắn, “Ta không lừa ngươi, hôm qua, phụ hoàng vốn muốn để Y nhi cùng chết, nhưng biết nàng có thai, liền bỏ qua cho nàng! Ngươi nhanh đi cứu nàng!”
Lúc này Ninh Úc cũng không nghĩ được vì sao Ninh Giác không nói sớm chuyện này, Hoàng tỷ mang thai! Nàng, có con của hắn?
Con của bọn họ?
Nghĩ đến Hoàng tỷ nửa đêm muốn ăn ô mai, lại cảm thấy chưa đủ chua, Ninh Úc vừa kinh ngạc vừa sợ, hắn bất chấp những thứ khác, chạy như bay truy đuổi Ninh Tương Y!
Còn Ninh Giác sau khi nói ra, đứng nguyên tại chỗ sững sờ hồi lâu, hắn tưởng tượng nếu Y nhi thật sự không khống chế được mình, thật sự có khả năng sẽ tự sát, hắn quýnh lên, cũng dẫn người đi theo!
Ninh Tương Y