Nàng có thể gặp được Nhiếp Chính Vương trong lời đồn sao?
Bởi vì lo lắng Nhiếp Chính Vương tỉnh lại, nàng ăn mặc như cung nữ, cung kính gõ cửa.
“Vương gia, nô tỳ phụng lệnh bệ hạ, đến đưa rượu cho ngài.
”
Ninh Tương Y nghiêng tai nghe, bên trong một chút âm thanh cũng không có, hắn không có ở bên trong sao?
“Vương gia?” Nàng không nhịn được gõ cửa thêm một cái, “Nô tỳ phụng lệnh đưa rượu cho ngài.
”
Vẫn không có ai đáp lại, nàng hoài nghi đầy cửa ra, mùi rượu nồng nặc hoà với một mùi hương mát lạnh xông tới, nàng đột nhiên cảm thấy, mùi hương kia dường như đã ngửi qua ở đâu đó.
Nhưng nàng ấy lắc đầu, nàng cũng không nhớ ra được cái gì.
Sau khi lấy lại tinh thần, nàng cẩn thận đóng cửa thật nhẹ, đi về phía gian phòng ngủ.
Vừa nãy những cung nhân đưa rượu tới đều cung kính bày ở nơi này, mà người nằm trên giường, quay lưng về phía nàng, nàng chỉ thấy quần áo trong trắng như tuyết, cùng một đầu tóc màu xám
Vị Nhiếp Chính Vương này già như thế rồi sao?
Ninh Tương Y lại một lần nữa nóng lòng, nàng muốn nhìn xem bộ dạng đối phương, có lẽ có thể nhớ ra gì đó?
Cho nên nàng từng bước một đi đến gần Ninh Úc, đặt khay trong tay bỏ vào bên giường, bởi vì Ninh Úc đưa lưng về phía nàng, cho nên nàng không nhìn thấy mặt, nhưng cảm thấy dáng người đối phương cũng thật đẹp, thon dài cân xứng! Lớn tuổi như vậy còn có vóc dáng này quả rất khá…
Ninh Tương Y nín thở, cẩn thận gọi một câu.
“Vương gia?”
Đối phương không nhúc nhích, lá gan nàng lớn hơn một chút, lại gọi một tiếng, “Vương gia?”
Thấy đối phương thật sự không nghe được, Ninh Tương Y có chút cười đắc ý!
Hừ, mặc cho ngươi khí thế ngập trời, không phải vẫn không bắt được ta sao? Ta đang ở trước mặt ngươi, ngươi đến bắt ta đi, người đến đi đến đi!
Sau khi đắc ý một lúc, Ninh Tương Y muốn nhìn mặt anh.
Kéo hắn ra thì nàng không dám, nhưng động tác của nàng cũng rất to gan, nàng nhấc váy, cực kỳ cẩn thận trèo qua giường, đến giữa giường, sau đó ngồi xổm xuống cúi đầu nhìn hắn.
Thật đáng tiếc, tóc che mặt hắn, nàng phải vén tóc đối phương ra mới được.
Đây thật sự là một động tác khó!
Rốt cuộc nếu làm hắn tỉnh lại, nàng ở vị trí này chạy cũng không thoát!
Ninh Tương Y có chút khẩn trương xoa xoa hai bàn tay, âm thầm động viên mình.
Không sao, hắn cũng say như chết! Nàng làm nhẹ, hắn không thể tỉnh được! Mà trời cũng đã giúp nàng có cơ hội thế này, bỏ qua lần này thì không có lần sau!
Mặc dù đã cổ vũ động viên mình, thế nhưng Ninh Tương Y chạm đến mặt Ninh Úc vẫn hơi phát run.
Nàng không biết, nếu La Tiểu Thất ở đây nhất định phải kinh ngạc đến ngây người!
Từ nửa tháng trước khi công lực Vương gia công lực hoàn toàn ổn định, thì không có ai dám tới gần lúc Vương gia nghỉ ngơi, chỉ cần tới gần hắn nửa mét, liền sẽ bị nội lực đáng sợ đấy ra ra! Hộc máu là chuyện thường!
Nhưng Ninh Tương Y cũng không hề biết tình huống này, nàng không sát vào hắn không đến nửa mét, nàng còn muốn đi vén tóc hắn lên! Cái này chẳng lẽ chính là chênh lệch giữa người và người à?
Bởi vì tới gần, mùi thơm mùi rượu từ trên người hắn phát ra ngào ngạt khiến nàng cũng giống như có chút say, mà bên trong mùi rượu, mùi hương mát lạnh kia cũng càng thêm rõ ràng, thật khó có thể tưởng tượng, một nam nhân mái tóc đã bạc, hắn lại có mùi hương dễ ngửi như thế?
Ninh Tương Y bối rối, trên lưng đổ mồ hôi! Động tác vươn tay ra giống như tua chậm, nàng thật sự sợ đối phương đột nhiên mở to mắt, bắt nàng lại! Vậy quá đáng sợ có phải không?
Rốt cục, nàng giữ vững tinh thần, dùng động tác vô cùng cẩn thận, nhẹ nhàng, vén sợi tóc trên mặt hắn lên!
Ninh Tương Y cũng nín thở theo, mà sau khi đẩy tóc ra, nàng lại không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh!
Bởi vì, nàng quá kinh ngạc! Người này lại không hề già!
Mà còn, dung mạo rất đẹp trai.
.
Trái tim Ninh Tương Y loạn nhịp!
Nàng thề là, từ trước tới nay nàng chưa từng thấy ai đẹp như vậy! Nàng cho rằng sư phụ nàng chính là cực hạn, thế nhưng người này quả thực đẹp đến mức không giống người!
Ninh Tương Y không nhịn được xích lại gần một chút, trong lòng tiếc nuối nghĩ, nếu mở mắt ra thì tốt hơn, mở ra nhất định sẽ đẹp hơn!
Nhưng vào lúc này, đại não nàng đột nhiên đau