Ninh Tương Y cũng chưa đi tìm nàng, giữa các nàng bây giờ xem như có thù, Thái tử ca ca vì nàng mà chết, nàng lại sống tiếp được, Thái hậu làm sao có thể chịu nổi kết quả này.
Ninh Tương Y đôi mắt trầm ngâm, tiếp tục lật xem sổ gấp, phát hiện có không ít sổ gấp liên quan tới nàng.
Lần trước đại hôn cũng không thành, bởi vì nàng, còn hại chết Thái tử Ninh Giác, cho nên rất nhiều người sau khi nàng trở về, xử lý nàng như thế nào đều rất chú ý, có yêu cầu bắt nàng lập thái tử miếu chuộc tội, có yêu cầu đưa nàng giam cầm cả đời, tóm lại, không ai ngóng trông nàng gả cho Ninh Úc, dù sao nếu có một lần nữa, Ninh Úc cũng vì nàng mà chết, cái Đại Dục này còn không biết phải làm sao.
Người không luyện võ không có khái niệm vũ lực, nhưng Ninh Tương Y biết rất rõ nếu nàng lại trúng độc, Ninh Úc cũng có thể khống chế nàng, cho nên cho dù lo lắng cho an nguy của Ninh Úc, nàng cũng sẽ không rời bỏ hắn.
.
Sờ sờ bụng, từ khi mang thai mach cũng đập đều, nàng lại không có những cảm giác phập phồng không yên kia, nàng chỉ lo lắng, là sợ độc này sẽ truyền sang cho con.
Nhưng bây giờ lo lắng cũng vô dụng, vẫn làm tốt chuyện trước mắt đi, không phải nói còn có một viên thuốc giải tồn tại sao?
Ninh Úc trở về nhìn thấy cảnh như vậy, trong Chiếu Dương Điện, trên bàn sách Hoàng đế dùng chất đầy sổ gấp, còn Ninh Tương Y ngồi ở kia, dùng bút lông phác hoạ, phong thái chuyên chú, tự tin uy nghi.
Nàng không có chải búi tóc, chỉ là buộc cao đuôi ngựa, lộ ra khuôn mặt nhỏ kia càng thêm nghiêm trang, những cây bút ở giữa ung dung không vội, an nhàn nghiêm túc, dường như tất cả đều nằm trong lòng bàn tay.
Trong nháy mắt đó, Ninh Úc dường như nhìn thấy một Nữ Đế!
Nghe được âm thanh, Ninh Tương Y giương mắt nhìn hắn một cái, lộ ra một tiếng cười ngọt ngào, nghiêm nghị nháy mắt sụp đổ, từ một con rồng nhỏ biến thành bé thỏ trắng!
“Ngươi trở về rồi!”
Ninh Úc không nhịn được mím môi cười một tiếng, hắn phát hiện hắn chỉ cần thấy nàng liền sẽ cảm thấy thư thái, ở bên ngoài bất kể bận rộn bao nhiêu, nghe được nàng nhẹ nhàng nói chuyện, những mệt nhọc liền bị quét sạch sành sanh, chỉ còn lại cảm giác bình an.
“Nàng ở đây… Giúp ta phê duyệt sổ gấp à?”
“Ừm!” Ninh Tương Y gật gật đầu, “Dù sao nhàn rỗi cũng quá nhàn rỗi!”
Cái ghế rất lớn, ngồi hai người hoàn toàn cũng không sao, nhưng Ninh Úc lại vẫn muốn ôm nàng, hấp thụ mùi thơm ngọt của nàng.
Sau lưng Ninh Úc còn đi theo một con khỉ nhỏ, lúc đầu Ninh Úc ra ngoài tìm lo người, con khỉ coi rằng nó được nghênh đón mùa xuân rồi, không ngờ nhanh như vậy đã trở lại! Nó khóc không ra nước mắt, nhưng ở bên Ninh Úc lại rất nịnh nọt, còn không phải sao, thấy Ninh Úc ôm Ninh Tương Y, nó liền nhảy lên trên mặt bàn mài mực.
Ninh Tương Y cười khúc khích, “Cũng không cần mực.
” Nàng dùng đều là bút chu sa.
Nàng nói với Ninh Úc, “Cái con khỉ này được ngươi dạy rất ngoan đó.
”
Ninh Úc lạnh lùng liếc nó một chút, khỉ nhỏ nháy mắt lộ ra một biểu cảm lấy lòng, trên cổ nó treo khối thánh thạch, cũng không biết một con khỉ, làm sao cũng có nhiều biểu cảm như vậy.
Ninh Tương Y không nhịn được đưa tay đẩy đẩy khối đá, lúc vừa tiếp xúc tảng đá kia, nàng cảm thấy rất không thoải mái, rất có thể là vừa tiếp xúc, nó và dòng máu nàng từ trong bụng mẹ của nàng phát sinh phản ứng, cho nên mới ảnh hưởng nàng.
Nhưng sau khi tiếp xúc lâu, ảnh hưởng kia liền dần dần suy yếu, cho nên ngay từ đầu, Tuyết Sắc muốn trực tiếp dùng thánh thạch đến mê hoặc điều khiển nàng là có thể được, chỉ là sau khi nàng có sức chống cự, thì không có cơ hội.
Huống chi hiện tại không chỉ có kế thừa thể chất mẫu thân mang lại, còn trúng cổ độc, Thạch Tâm cũng không khống chế được nàng, những người kia cũng phải bỏ đi ý nghĩ muốn khống chế nàng.
Chặn ngang một chút, Ninh Tương Y nói với Ninh Úc, “Ta vừa mới phê duyệt sổ gấp, phát hiện rất nhiều người vẫn rất sợ hãi ta… Đúng thế, Thái tử ca ca cũng bởi vì ta mà chết.
.
”
Ninh Úc ôm nàng tay nắm thật chặt, “Yên tâm, ta sẽ