“Nói như vậy, cổ độc không biến bọn họ thành dã thú, nhưng người thúc giục lại cố ý muốn đem biến bọn họ thành quái vật…” La Khải có chút kinh hãi, “Bất kể nói thế nào, nhất định phải mau chóng tìm ra bọn họ!” Ninh Úc gật gật đầu, ra lệnh nói, “ các ngươi dẫn người theo dấu chân đi tìm kiếm, bọn họ đang ở chỗ này, nhất định trốn không xa, mặt khác, phái người đi những sơn thôn khác xa hơn nhìn xem, bản vương luôn cảm thấy, sẽ không chỉ có chỗ này, thứ bọn họ cần chính là người, sẽ còn tiếp tục gây án.
”
Ninh Tương Y gật đầu, “Kẻ sau màn hắn đang muốn tập hợp đủ người ngựa, tiến đánh Ngọc Hành, đem Ngọc Hành nắm ở trong tay, còn lấy Ngọc Hành làm căn cứ, xuất phát đánh Đại Dục và Lâu Diệp! Nói thế này, Tiêu Uyên ca ca đang rất nguy hiểm!”
“Không sao, có ta ở đây.
”
Biết Ninh Tương Y lo lắng cho Tiêu Uyên, Ninh Úc suy nghĩ đối sách, tốt nhất nên một lần vất vả suốt đời nhàn nhã mới được! ( ý là tìm biện pháp giải quyết trong một lần là dứt điểm)
Ninh Tương Y cùng Ninh Úc sau khi trở về, nghe bọn họ nói, Tiêu Uyên cũng có chút sầu lo, mà lúc này đây, người Ninh Úc phái đi cũng trở về bẩm báo, nói xung quanh Kinh thành, xác thực còn có hai thôn trang nhỏ rơi vào thảm sát!
Cũng là người già yếu chết thảm, thanh niên đều bị mang đi, bởi vì thôn trong quá vắng vẻ, không ai trốn được, cho nên bây giờ mới phát hiện, thi thể đều đã thối!
Ninh Tương Y cảm giác được nguy cơ, “Như thế mà nói, đối phương khả năng không chỉ có năm trăm người, cộng thêm những người bị bắt đi, bây giờ số chí ít cũng có hai ngàn người!”
Người này thật đúng là khó mà đề phòng, người chủ đứng sau màn, chỉ cần mang theo cổ độc và thánh thạch, lén lén vào thôn trang nào đó hạ độc, ngày thứ hai, những người này đều sẽ thành thuộc hạ của hắn.
Mà người trúng cổ độc loại mới khiến người không có nhân tính, không giống Tuyết Vô Tức, không nhận kích động mà định kỳ bộc phát, trạng thái điên cuồng cũng tùy thời điểm, gần như chỉ cần một chỉ thị, bọn họ liền sẽ điên cuồng xé nát người chung quanh!
Ninh Tương Y không khỏi nói, “Tiêu Uyên ca ca, trú quân trong kinh thành bây giờ còn bao nhiêu người???
Tiêu Uyên nói, “ chừng ba vạn người.
”
Ninh Tương Y nhíu mày, “Trong tay đối phương không biết còn có bao nhiêu cổ độc, nếu như đợi đến khi bọn họ phản công, ba vạn người chỉ sợ cũng không đủ! ”
Mà lại ở đây cũng rất khó, những người này đều là con dân Ngọc Hành, Tiêu Uyên chắc chắn không muốn giết chết bọn họ, mà là cứu giúp bọn họ! Thế nhưng thuốc giải, Ninh Tương Y cũng còn chưa tìm được.
“Nếu như có thể, mời Lưu thần y và Tư Vô Nhan đến Ngọc Hành đi, luận về y độc, vẫn không có người nào kinh nghiệm hơn bọn họ.
”
Tiêu Uyên gật gật đầu, vội vàng truyền tin cho Tư Vô Nhan, còn Ninh Úc cũng viết một phong thư cho Lưu thần y, xin hắn rời núi giúp đỡ.
Chờ Tiêu Uyên rời đi, Ninh Tương Y nằm ở trong ngực Ninh Úc, nói ra lo lắng.
“Ninh Úc, ta luôn cảm thấy có người đang trợ giúp Tuyết Tộc, chuyện thay đổi dược tính cổ độc, người bình thường sẽ không làm được! ”
Nhưng có một người có thể.
Ninh Úc đột nhiên nói.
Ninh Tương Y cũng nghĩ đến khả năng này, “Đồng Loan Nghi? Có thể sao? Nàng… Sẽ tham dự vào trong chuyện này à?”
“Không có gì không có thể, nữ nhân kia nếu muốn lật lại, đây là cơ hội.
”
Ninh Úc nói xong Ninh Tương Y lòng lạnh lại, “Đúng rồi! Lâu Diệp! Cũng không biết Long Thành Vô Cực như thế nào…”
Ninh Úc nói, “ ta trước đó từng viết thư cho hắn, nói về dược tính đáng sợ của cổ độc, muốn hắn bí mật giám sát người thánh hồ, trước mắt cũng chưa nghe bên kia của hắn xảy ra chuyện.
”
Ninh Tương Y thở dài, “Ta luôn cảm thấy trong lòng lo sợ bất an… Mà lại, không thể thế này ngồi chờ chết!”
Ở chỗ này chờ người khác tới đánh không phải phong cách của Ninh Tương Y, nếu thật sự đánh nhau, trong tay nàng có thuốc nổ, đối phương có nhiều người cũng không sợ, nhưng nàng không muốn phải giết chóc, mà là bảo đảm tính mạng cho những người vô tội