Vương Kính nghe Vân Cẩm nói quan tâm bệ hạ, muốn đến thăm hắn, mặc dù đêm đã khuya nhiều có bất tiện, vẫn lập tức đứng dậy chuẩn bị xe, việc này có thể tỏ lòng trung thành với hoàng đế, hắn vẫn rất sẵn lòng làm, thế là suốt đêm đem Vân Cẩm đưa vào cung,Vân Cẩm t sau khi vào cung cũng không chậm trễ, trực tiếp đi về phía chính điện.
Tiêu Uyên thấy Vân Cẩm tới thăm hắn, ctrong lòng hơi kinh ngạc, từ khi muốn làm Thái hậu mà nàng đã từ chối, Vân Cẩm đối với hắn rất lạnh nhạt,hiện tại còn nghĩ đến tới quan tâm hắn, Tiêu Uyên có chút cảm động, thầm nghĩ lời nói lúc trước của mình đã quá đáng rồi không.
Cửa vừa mở ra, khí lạnh bên ngoài thổi quét mà đến, làm Tiêu Uyên có chút lạnh, ngẩng đầu nhìn, thấy Vân Cẩm một mình, sắc mặt tái nhợt đứng trước cửa.
Thời tiết khắc nghiệt như vậy, mẫu thân còn muốn tới thăm hắn, Tiêu Uyên cười, đáy mắt càng thêm hiền lành.
“Mẫu thân, trẫm không có việc gì, buổi tối, còn phiền người chạy đến đây.
”
Khi Vân Cẩm nhìn thấy con trai mình đối với mình tốt, thay vì nhíu mày, trong lòng không khỏi tăng thêm cảm giác áy náy.
Nàng nắm thật chặt hộp đồ ăn trong tay, cười nói.
“Trong lòng người lúc làm việc, thức ăn đều không chạm vào, trước mắt chờ bọn họ trở về còn không biết bao lâu, ta tự mình xuống bếp làm chút thức ăn, ngươi nếm thử lót bụng đi.
”
Tiêu Uyên hơi ngạc nhiên, bởi vì Vân Cẩm đã rất lâu không xuống bếp, nàng lần này tới, chẳng lẽ muốn chịu thua để hàn gắn tình mẫu tử sao? Tiêu Uyên tự nhiên biết nghe lời phải.
“Không biết mẫu thân làm món gì?” Hắn đã thật lâu không có ăn qua món ăn Vân Cẩm làm, bởi vì hiện giờ nàng căn bản không cần tự mình động tay, hơn nữa nàng cũng sợ bị thương đôi tay kia.
Tại thời gian Vân Cẩm từng bước một đến gần, đem hộp đồ ăn mở ra, bên trong là một cái chén nhỏ, vừa mở ra, canh mận ngon lành xuất hiện trước mặt Tiêu Uyên, ánh mắt hắn tối sầm lại……
Dù gì, mẫu thân hắn căn bản làm không ra được đồ ngon thế này, khả năng nấu nướng của nàng, đại khái còn không bằng mình, nhưng nghĩ dù sao cũng là chút tâm ý của Vân Cẩm, Tiêu Uyên không vạch trần, đem chén nhỏ lấy ra.
“Súp Mận Tuyết Dạ… Thật đúng là tức cảnh sinh tình, mẫu thân, cùng nhau nếm thử đi.
”
“Không… Không được!” Vân Cẩm cả kinh, theo bản năng trả lời.
Sau đó nàng cảm thấy chính mình trả lời quá nhanh, lại vội vàng nói, “Buổi tối ta thường không ăn, ta muốn giữ dáng,ngươi không phải không biết?”
Tiêu Uyên biết vậy, liền không miễn cưỡng.
Vân Cẩm nhìn hắn đem canh mận vào chén nhỏ, cả người đều có thiên nhân giao chiến.
Một bên là luyến tiếc vì chính mình hạ độc nhi tử, cho dù nó không tổn hại đến thân thể của hắn, thậm chí ngày thường hắn vẫn có thể thường lui tới xử lý chính vụ, cũng không có ảnh hưởng, nhưng độc chính là độc……
Nhưng khi nghĩ đến cảnh con trai mình đối với Ninh Tương Y như vậy, lại nghĩ đến việc con trai mình đối với mình ngoan ngoãn như thế nào trước khi gặp Ninh Tương Y, trái tim nàng lại cứng rắn, nàng sẽ không hé môi ngăn cản.
Cứ như vậy đi, nàng muốn không nhiều lắm, nàng chỉ cần Uyên Nhi sau này cách Ninh Tương Y xa một chút, cố gắng lấy lại thân phận của Thái hậu, nàng sẽ không bao giờ ép con trai mình làm gì quá đáng.
Tiêu Uyên nhìn canh mận trước mắt, nghĩ đến Y Nhi yêu thích nhất đồ ngọt, đợi lát nữa nàng trở về, có lẽ có thể cho nàng nếm thử?
Cho nên đột nhiên liền bất động, “Mẫu thân, cái này trẫm đợi lát nữa dùng, thời gian không còn sớm, người đi về trước nghỉ ngơi đi.
”
Nói đến đây, ngữ khí hắn càng thêm dịu dàng “Trẫm không có việc gì,mọi việc đều ổn.
”
Nhưng Vân Cẩm lại có chút áy náy, “Một chút tâm ý của mẫu thân, nhìn ngươi uống xong rồi đi, đây chính là mận với tổ yến tốt nhất, thiên kim khó cầu.
”.
Tiêu Uyên có chút ngượng ngùng nói, “Đợi lát nữa Y Nhi trở lại, nàng vì Ngọc Hành bôn ba, trẫm đợi lát nữa cùng nàng dùng.
”
Dù sao bên trong phủ của Vân Cẩm toàn bộ là đầu bếp tốt nhất Ngọc Hành, tài nấu nướng cũng tinh tế nhất Ngọc Hành, bởi vậy có thể thấy được hắn đối với Vân Cẩm vẫn rất chiếu cố.
Vân Cẩm đột nhiên xụ mặt!
“Y Nhi Y Nhi, ngươi trong mắt cũng chỉ có Ninh Tương Y, mà không có người mẹ này!”
Nàng còn muốn nói thêm, nhưng tưởng tượng, chỉ cần Tiêu Uyên ăn xong, sau này sẽ không hướng về Ninh Tương