Tuyết Sắc rất ít khi suy tư về cuộc sống, bởi vì hắn cảm thấy tất cả mọi người đều có lỗi với hắn,ai cũng đã từng làm hắn thất vọng, hắn không sai.
Giống như Tuyết Liên, nàng mượn tay hắn chạy ra thánh địa, nhưng không yêu hắn, tất cả đều là lỗi của Tuyết Liên!
Coi như hắn làm Tuyết Tộc Vương, nhưng những người đó lại không coi trọng hắn, những người đó không có mắt!
Hắn biết hắn sở dĩ sẽ trở thành vương, chỉ là bởi vì những cái đó trưởng lão cảm thấy hắn dễ dẫn dắt, dễ nghe lời thôi.
Nhưng hắn cũng là nam nhân, cũng sẽ có kế hoạch lớn vĩ đại, hy vọng có thể làm ra một sự nghiệp lớn, làm tất cả mọi người quỳ bái dưới chân hắn!
Cuối cùng, lúc hắn nhìn thấy cổ độc, hắn cảm thấy cơ hội của hắn tới rồi! Hắn và Tuyết Liên đã thỏa thuận, hắn giúp nàng rời khỏi thánh địa, nàng trộm thánh thạch cùng cổ độc cùng với giải dược, rồi mới cùng hắn huỷ diệt thánh địa, những trưởng lão phần lớn đều chết trong tay của hắn!
Cùng lúc đó, Đại Dục tới xâm phạm.
Hắn cảm thấy đây là một cơ hội, Tuyết Quốc của hắn tuy nhỏ, nhưng chưa chắc không có ngày ngang hàng với Trung Nguyên.
Sau khi Tuyết Quốc bị phá quốc, Tuyết Liên bị Đại Dục quốc quân mang đi, hắn hai bàn tay trắng, khắp đầu óc đều là vọng tưởng phục quốc, lại không có thực lực phục quốc.
Hắn chỉ ghim tất cả hy vọng của mình vào thánh thạch, còn mê hoặc mấy người yêu tộc, vì yêu nước để cho hắn sử dụng, lợi dụng tâm lý phục thù của bọn họ, làm rất nhiều việc giả thần giả quỷ.
Hắn vẫn luôn làm bạn với bọn ác nhân, vẫn luôn bảo hổ lột da, hắn trong lòng cũng không từ bỏ phục quốc, người khác có chết hay không không liên quan tới hắn, hắn chỉ cần quyền lợi, chỉ cần chứng minh chính mình!
Cho nên hắn là người xấu, không thể nghi ngờ.
Mà hiện tại, hắn cái tên xấu xa này bị một người xấu khác đẩy đến trùng độc, người mà lúc trước hắn vừa giúp hắn ta trốn thoát, còn giết không ít mạng người, Tuyết Sắc đột nhiên cảm thấy, từ bỏ việc phục quốc, hắn cũng muốn giữ mạng, bởi vì hắn phát hiện hắn không muốn chết chút nào.
Ninh Tương Y vốn dĩ đã kiệt lực, đột nhiên nghe được tiếng nước, trước mắt nàng sáng ngời! Lại một lần vực dậy tinh thần hướng dòng nước chạy tới!
Chẳng bao lâu,, nàng liền thấy được một rạch nước bên dưới, rạch nước dường như được hình thành một cách tự nhiên, bởi vì bọn họ đào rỗng núi, nước suối chảy vào, tạo thành một vành đai!
Nơi này đối với con người, vượt qua không khó, nhưng nước chảy xiết có thể chống được độc trùng, Ninh Tương Y dùng khinh công lướt nước, nhìn bọn trùng bị cuốn trôi khi chạm nước, nhẹ nhàng thở ra.
Nàng thật sự mệt muốn chết! Nếu là lúc này có người đánh lén nàng nàng tuyệt đối không có sức lực phản kháng!
Mà Tuyết Sắc quỳ rạp trên mặt đất nửa chết nửa sống, Ninh Tương Y phỏng chừng là đám trùng kia có độc, hắn đang bị thương lại càng thêm tổn thương hơn, cho nên mới như thế.
“Được rồi, đừng giả chết, đi ra ngoài để Tư Vô Nhan xem cho ngươi, không chết được đâu!”
Tuyết Sắc đột nhiên ngẩng đầu.
Bởi vì mặt nạ da người, Ninh Tương Y nhìn không thấy được sắc mặt của hắn, chỉ thấy được đôi mắt hắn tràn đầy tơ máu, đang ẩn chứa gì đó.
Ninh Tương Y bị hắn nhìn chằm chằm một cách kỳ quái một bên thở hổn hển, một bên trừng hắn!
“Ngươi muốn làm gì?!”
Hắn quỳ rạp trên mặt đất, chỉ ngẩng đầu, đột nhiên hỏi, “Mẹ ta còn sống không?”
Hắn không nói Ninh Tương Y thiếu chút nữa đều phải đã quên chiêu ngục còn có người khác, Ninh Úc không có giết bà, Ninh Tương Y cũng không có, nàng mắt trợn trắng.
“Còn sống, còn có người hầu bà ấy Tuyết Chiến cũng còn sống!”
Tuyết Sắc lại hỏi, “Mẹ ngươi sống có tốt không?”
Ninh Tương Y cảm thấy càng kỳ quái, “Mẹ ta sống ra sao có liên quan gì tới ngươi?”
Tuyết Sắc chỉ là lẳng lặng nhìn nàng, ánh mắt kia, thế nhưng có một tia đau thương không kể xiết.
“Kỳ thật, ngươi không phải nữ nhi của ta.
”
“Cái gì?” Ninh Tương Y có điểm kinh ngạc, “Ta đây là nữ nhi của ai?”
Tuyết Sắc quỳ rạp trên mặt đất,thở phào nhẹ nhõm, chậm rãi nói: “Lúc trước Tuyết Liên tới tìm ta hợp tác là có nguyên nhân….
Là bởi vì nàng ở thánh địa không nổi nữa, không chỉ bị lấy tới thử độc, còn bị ca ca cùng cha khác mẹ quấy rối…… Ta chưa từng chạm qua nàng.
”
Tin tức chấn kinh như thế làm Ninh Tương Y có điểm kích động, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng có chút rối rắm, “Ý