Năm tháng, bụng đã rất rõ ràng.
Ninh Tương Y ôm lấy bụng của mình, ngồi ở ngoài xe ngựa mặt mày ủ dột.
Đám người đang nhóm lửa dựng trại, ngày mai đã đến Hoa Thành Lâu Diệp, xung quanh có không ít bộ lạc, nhưng bọn họ cũng không hề vào nhà, trời đông giá rét, mặc dù bây giờ lương thực nhiều, người dân Lâu Diệp mùa đông không đến mức chịu đói, nhưng cũng không giàu có.
“Làm sao vậy?”
Ninh Úc thấy Ninh Tương Y cau mày, mấy bước đi tới, lúc này đám người bận bịu, Ninh Tương Y lại không có việc làm, mà Ninh Úc cũng đã làm xong chuyện của mình.
“Ninh Úc… Ta đột nhiên nhớ tới một vấn đề rất nghiêm trọng.”
“Chuyện gì?”
Ninh Úc ngồi ở bên người nàng, đem nước nóng vừa pha đưa đến tay nàng, là nhiệt độ vừa uống, Ninh Úc nhìn thì lạng lùng, lại là người vẫn luôn rất tỉ mỉ.
Ninh Tương Y gối đầu lên vai của hắn, uống từng ngụm nhỏ nước.
Nhìn bộ dạng đau thương của nàng khiến Ninh Úc không khỏi đưa tay ôm nàng.
“Sẽ nhanh thôi, ta sẽ bị mập lên, dung mạo ngươi đẹp như vậy, ta đi ở bên cạnh ngươi cũng không xứng…”
Ninh Úc vuốt vuốt tóc nàng, “Nói ngốc gì đó!.”
Nói như vậy, hắn lại cười khẽ.
Hoàng tỷ gần đây dồn hết sức lực dùng mọi cách khen dáng dấp hắn đẹp, đơn giản chính là sợ trong lòng hắn chướng mắt Tiêu Uyên, sợ hắn không vui…
Bảo bối của hắn, là người khô khan bên trong lại tinh ý.
Ninh Tương Y thấy Ninh Úc cười, sau khi đạt được mục đích cũng không nịnh nọt thêm, “Ngày mai hắn sẽ đến Hoa Thành, hi vọng có thể nhanh giải quyết chuyện rồi trở về, tốt nhất là có thể trước khi sinh con…”
Ninh Úc gật gật đầu, Đại Dục mới là nhà của bọn họ, trước kia không cảm nhận được, hiện tại, Ninh Úc đối với Ngọc Hành lại rất thân thiết, bởi vì có nàng, là lại giống như nhà.
Tư Vô Nhan đi tới, có chút mỏi mệt, nhưng càng nhiều đắc ý!
“Ta biết điều gì có thể kích thích những con trùng cổ trong đầu kia!”
Hắn mang tới rất nhiều thuốc từ Ngọc Kỳ, gần đây vẫn luôn đang nghiên cứu,trên đường đi hắn cũng không bị đối phương chặn đường, sau khi thí nghiệm nhiều loại dược tính, hắn rốt cuộc tìm được nguồn gốc.
Ninh Tương Y nhìn viên thuốc nhỏ trong tay hắn, một mặt vui mừng, “Là cái này à? Đây là cái gì?”
Tư Vô Nhan nói, “Cái này được chế thành từ hạt giống cỏ anh túc...!Là chủng loại có thể kích thích cổ trùng ký sinh trong đầu người, ta cũng biết! Nó đối với cái này rất đối nghịch, lúc trước nó gọi là Phệ Thần Cổ, chỉ là không biết làm sao đối phương có thể làm nó trở nên lớn như vậy! Thú vị là, loại côn trùng này là ăn cây anh túc lớn lên, nhưng bọn chúng lại rất sợ hạt giống cây anh túc.”
Ninh Tương Y xích lại gần ngửi ngửi, “Hình như không có mùi vị gì.”
Tư Vô Nhan đem viên thuốc nhỏ giao cho nàng, “Ngươi ngửi không thấy, nhưng côn trùng có thể, mà lại hạt giống cây anh túc mặc dù không có mùi vị gì, nhưng mùi hoa lá lại rất nặng.”
Ninh Tương Y cười, “Vậy thì tốt, vậy người làm viên thuốc này nhiều một chút, chúng ta mỗi người mang một cái, xem bọn họ làm được gì!”
Tư Vô Nhan gật gật đầu, “Cái này cũng không khó làm, cho ta chút thời gian liền có thể giải quyết.”
Mà Ninh Úc quan tâm lại một chuyện khác.
“Liên quan đến thuốc giải cổ độc, ngươi có đầu mối chưa?”
Nói đến đây, Tư Vô Nhan không nhịn được quay đầu nhìn xem Tuyết Liên, thấy nàng đang nấu canh, gió lạnh đến run rẩy, nàng lại có vẻ rất thong dong.
“Nguyên liệu cổ độc là cổ trùng và thánh thạch, mà thánh thạch không thuộc về thế giới này, vạn vật tương sinh tương khắc, nhưng điều này không áp dụng với nó.”
Tư Vô Nhan một câu nói toạc ra, mày rậm nhíu một cái khó xử, “Mà còn, thánh thạch cũng không tính là độc dược, nhưng lại có tác thay đổi trong cơ thể bởi sau khi người đời biết được hiệu quả, đã gia nhập các loại cổ điều phối ra, cho nên nghiêm chỉnh mà nói, cổ độc là không thể giải.”
Một trận gió lạnh lùa qua, Ninh Úc sững sờ ôm Ninh Tương Y vào trong ngực, nhăn mày nói.
“
“Vậy Tuyết Liên là chuyện gì xảy ra?”
Áo bào đỏ của Tư Vô Nhan bị gió thổi nâng lên, giọng nói hắn nghiêm túc, không có một chút trêu tức như ngày thường.
“Thuốc giải mà Tuyết Liên uống không thể hoàn toàn giải độc, bởi bây giờ nàng bị thương, vết thương sẽ là nhanh chóng lành lại,