Vào buổi tối, Ninh Úc như thường lệ ngồi phê duyệt sổ gấp.
Hắn là Nhiếp Chính Vương, mặc dù có sáu người thuộc hạ có thể chia sẻ việc chính vụ, nhưng có chuyện vẫn phải qua tay hắn mới được, mà lại trong tay hắn cửa hàng mặt tiền trải rộng bốn nước, Ngân Trang cũng được hợp tác cùng Tam quốc khác, còn thêm trạm chuồng ngựa xuyên quốc gia, xây dựng đường quốc lộ, làm xưởng đóng tàu, có thể nói hắn bận bịu phân thân giải quyết mọi thứ!
Ninh Tương Y chui vào cửa sau le lưỡi, Ninh Úc bận rộn như vậy, nàng còn luôn luôn làm phiền hắn, ngẫm lại thật sự là có chút nghi ngờ phiền phức.
Cho nên nàng lẻn vào phía sau hắn.
Lúc này Ninh Úc đang nghiêm nghị nhìn chằm chằm sổ gấp, mặt mày lạnh lùng, môi mỏng khẽ mỉm môi, tự dưng cho người ta một cảm giác lạnh lùng khó mà tới gần, nhưng khi một đôi tay nhỏ đặt vào huyệt thái dương hắn, lông mày hắn bỗng nhiên buông lỏng.
Môi mỏng nhếch mép cười một cách tự nhiên.
“Không phải nói nàng ngủ trước sao?”
Ninh Tương Y xoa bố nhẹ trán cho hắn.
“Phu quân đại nhân nhà ta còn chưa ngủ, ta thân là tiểu nương tử, sao có thể ngủ trước đây? Nhà chúng ta không có cái quy tắc này!”
Ninh Tương Y nói rất từ tốn.
Ninh Úc nhắm mắt lại, khuôn mặt thanh tú quá mức khi nhắm mắt lại khí thế cũng giảm bớt, sinh ra một chút mềm mại.
“Vậy tiểu nương tử có nghe lời phu quân không?”
Ninh Tương Y nghịch ngợm cười nói.
“Còn phải xem là chuyện gì, nếu bắt tiểu thiếp đi ngủ, loại chuyện đại nghịch bất đạo này, tiểu thiếp sẽ không làm, nhưng chia sẻ vất vả cùng phu quân, ví như hỗ trợ cho phu quân nhìn sổ sách gì đó, tiểu thiếp vẫn rất tình nguyện nghe lời.
”
Nói xong, nàng cánh tay từ phía sau vòng qua cổ của hắn, ngọt ngào dính lấy nũng nịu.
“Sau này không còn cơ hội đâu, không có mấy khi ta tình nguyện xem sổ sách đâu đấy….
”
Ninh Úc nhẹ nhàng cười một tiếng, “Thật sự không ngủ?”
“Không buồn ngủ!”
Ninh Úc mở mắt ra kéo nàng lên bên cạnh, sau đó ôm nàng ngồi lên chân của mình, “Ngủ đi, chỉ cần nàng bên ta là được, có nàng ở bên cạnh ta, ta sẽ không có chút nào mệt mỏi.
”
Ninh Tương Y ở trong ngực hắn tìm vị trí ngồi thật thoải mái.
“Như vậy đi, ngươi xem sổ gấp, ta xem sổ sách, dù sao Bạch Sinh đều đã kiểm tra qua, nhìn cũng không mệt.
”
Trên thực tế, chuyện sổ sách này, vốn là việc Vương phi nên làm, thế nhưng Ninh Úc không nỡ để nàng vất vả, mọi việc đều một mình làm hết.
Thấy Ninh Tương Y có thành ý như vậy, Ninh Úc liền hôn nhẹ một cái lên trán nàng.
“Vậy phải làm phiền nàng, nương tử.
”
Ninh Tương Y ôm cổ của hắn, mười phần không xấu hổ thân trở về, “Không phiền không phiền, dù sao ta cũng muốn giết thời gian!”
Ninh Úc cười một tiếng, nhặt một bản sổ sách mỏng một chút đưa cho nàng, sau đó ôm nàng phê sổ gấp.
Bởi vì giao đến tay hắn đều là việc trọng đại, cho nên có vấn đề, Ninh Úc cũng cần suy nghĩ một chút, mà mỗi khi hắn cân nhắc, liền nhìn bảo bối nhỏ trong ngực vật rất nghiêm túc nhìn sổ sách, nàng cau mày, bởi vì thứ này rất buồn tẻ, nhưng nàng lại rất chậm rãi, bởi đã làm,nhất định là cũng lười, nàng chắc chắn cùng lười nhác làm.
Nhìn thấy nàng thế này, Ninh Úc liền cảm thấy mạch suy nghĩ gần như càng thêm trì trệ, khó trách có người nói, hương hiền hoà, mộ anh hùng, bởi vì có nàng trong ngực, đầu óc cũng chỉ muốn chuyên tâm hưởng thụ nhiệt độ trên người nàng, cuộc sống bình yên, có lẽ chính là như thế này.
Thấy Ninh Úc nhìn mình chằm chằm, Ninh Tương Y giương mắt, “Chàng còn không làm việc nhanh lên, hôm nay lại phải ngủ rất trễ.
”
Ninh Úc dứt khoát để bút xuống, cọ nhẹ vào cổ nàng.
“Ôm nàng, liền không muốn làm việc khác.
”
Thân thể ấm áp của hắn cọ sát, có một mùi thơm ngát dễ ngửi, Ninh Tương Y được hắn ôm lấp đầy cõi lòng, cảm thấy vô cùng ấm áp.
“Vậy ngươi muốn làm cái gì?”
Ninh Úc giọng nói có chút rầu rĩ truyền đến.
“Làm chuyện bây giờ nàng không tiện làm lắm! ”
Ninh Tương Y cười đắc ý.
Chỉ có hai người bọn họ, Ninh Úc cũng sẽ nũng nịu, người bên ngoài có lẽ rất khó tưởng tượng bộ dạng hắn nũng nịu, nhưng Ninh Tương Y lại cảm thấy rất đáng yêu, trong lòng cũng rất ngọt