Bốn người rời khỏi. Phùng Tố Y và An Nguyệt Tú đi trước lấy xe, Hạ Anh và Hàn Diệu đi chậm hơn chút...Bất thình lình một chiếc xe hơi màu đen lao tới nhằm vào Hạ Anh. Phùng Tố Y kinh hãi, mặt biến sắc nhưng cô không ở gần Hạ Anh. Phùng Tố Y hét lên:"Tiểu Anh!!!"An Nguyệt Tú cũng nói to:"Cẩn thận!"Nhưng Hạ Anh không thể tránh, cậu mở to mắt nhìn chiếc xe lao tới vun vút... Rất may có Hàn Diệu ở gần cậu. Anh phản xạ nhanh, thân thủ cũng nhanh nhẹn nên đã ôm lấy cậu rồi lướt qua được phạm vi chiếc xe!Cả hai ngã xuống mặt đường. Phùng Tố Y và An Nguyệt Tú chạy nhanh tới. Chiếc xe đó bỏ chạy. Hàn Diệu ngồi dậy đỡ cậu lên:"Không bị thương chứ!"Hạ Anh run run:"Không...cảm ơn anh..."Phùng Tố Y lo lắng, hai tay nắm vai cậu:"Tiểu Anh, em không sao chứ?"Hạ Anh khẽ nói:"Không sao..."Hàn Diệu nói:"Y Y, chiếc xe đó không bình thường! Rõ ràng kẻ lái xe cố ý lao vào thằng nhóc này!"Phùng Tố Y nhăn mày tức giận:"Chết tiệt! Vừa mới rời mắt khỏi em ấy một chút..."Hàn Diệu trầm giọng:"Xảy ra chuyện gì rồi sao?""Ừ!"An Nguyệt Tú nói:"Y Y, biển số xe của chúng là 30 - XTPH - 60!""Cảm ơn Nguyệt Tú...cả cậu nữa, Hàn Diệu. Cảm ơn vì đã cứu Tiểu Anh!"Phùng Tố Y nhìn Hàn Diệu với ánh mắt cảm kích. Chỉ mấy phút trước cô với Hàn Diệu như nước với lửa, cãi nhau liên miên, nhưng giờ...Cũng phải thôi, Hàn Diệu cứu mạng Hạ Anh, chẳng khác nào cứu mạng Phùng Tố Y!Hàn Diệu chưa bao giờ thấy Phùng Tố Y nhẹ nhàng như vậy, vội xua tay:"Không có gì...chuyện nhỏ!"Phùng Tố Y cảm thấy áy náy với cậu:"Chị xin lỗi, Tiểu Anh! Bây giờ...chúng ta về nhà được không? Em thấy đấy...rất nguy hiểm!"Hạ Anh miễn cưỡng gật đầu.Buổi tối, Phùng Tố Y bước vào thư phòng. Có Hàn Diệu, Giang Phong, An Nguyệt Tú ngồi chờ. Phùng Tố Y ngồi xuống sofa.Hàn Diệu hỏi:"Y Y, lần trước cậu bị mấy tên bắn tỉa đột kích là thật sao?""Thật!"Hàn Diệu sửng sốt:"Vậy lúc đó cậu có bị thương không?"Phùng Tố Y lắc đầu:"Tôi không sao. Cũng may tôi đã luôn đề phòng. Nhưng...mấy tên sát thủ không hề nhằm vào tôi...chúng nhắm vào Tiểu Anh...chắc chắn...chuyện chiếc xe chiều nay cũng là do chúng!"Phùng Tố Y tối mặt, hai tay siết chặt để trên đùi.An Nguyệt Tú nói:"Nhắm vào Hải Duy, có lẽ chúng là người của hắc bang nào đó muốn dùng em ấy để uy hiếp Y Y!"Phùng Tố Y gật đầu:"Có thể, nhưng... hai người thấy đấy, lần trước tại Trạch La, một trong số những tên sát thủ muốn một dao đâm chết em ấy, bây giờ...Tóm lại, chúng thẳng tay muốn giết Tiểu Anh!""Đúng là khó hiểu?" Hàn Diệu nói.Phùng Tố Y hỏi Giang Phong:" Anh có tìm được tung tích chiếc xe đó không?"Giang Phong trả lời cô:"Tiểu thư, nhờ vào biển số xe mà An tiểu thư nhìn được, tôi đã tìm ra. Đó là chiếc Posdenz - một chiếc xe thuộc Mafia Mỹ!"An Nguyệt Tú và Hàn Diệu ngạc nhiên."Mafia Mỹ... sao bọn chúng..." Hàn Diệu ấp úng, không biết diễn tả lời nói của mình như thế nào?"Y Y, cậu có làm gì dính dáng đến bên Mỹ sao?" - An Nguyệt Tú.Phùng Tố Y tay đặt lên trán nghĩ ngợi:"Không có...chỉ dính dáng đến trong nước, chẳng khi nào đối địch với bên nước ngoài!"Hàn Diệu:"Cậu cố nhớ lại đi. Tớ biết dù sao cậu cũng là hắc bang, cậu dẫn theo thủ hạ cầm vũ khí đi bắn giết là chuyện bình thường! Thế nên...những người có thù với cậu rất nhiều!"Phùng Tố Y