Quý Thừa An tham lam hít hà mùi hương trên ngừoi cô.
Ôm cơ thể mềm mại của cô trong lòng khó có thể kiềm chế được.
Tối hôm qua, dù ôm cô ngủ một đêm anh cũng không hề có ý nghĩ sẽ làm gì.
Nhưng chỉ vì ánh mắt trong suốt của cô vừa nhìn sâu vào mắt anh, lại làm cho d.ục vọng của anh bùng lên.
Anh cúi xuống ngậm lấy môi cô, tham lam mà li.ếm láp từng tấc trên cánh môi mềm mại.
Quý Thừa An vuốt nhẹ chiếc eo nhỏ tinh tế của cô, rồi trượt dần xuống mông cô nhẹ bóp một cái.
Cô bất ngờ thoải mái A lên một tiếng, anh nhân cơ hội đưa chiếc lưỡi đinh hương chen vào, cướp đoạt hô hấp của cô.
Hơi thở đan vào nhau, triền miên dây dưa, tay Quý Thừa An cũng dần không an phận mà di chuyển trên ngừoi cô.
Bàn tay vốn vừa mới nhẹ nhàng vu.ốt ve mông cô dần trượt lên, luồn qua vạt áo, tiến vào làn da mềm mại như lụa trơn bóng.
Cứ vậy trượt dần lên trên, bàn tay xoè ra phủ lên khối đầy đặn qua một lớp áo lót mà x.oa n.ắn.
Cô thoải mái lại ưm lên vài tiếng, hô hấp khó khăn, những khi cô nghĩ mình đã sắp không thở được nữa, anh khẽ buông cô ra một chút, sau đó lại tiếp tục đưa lưỡi hôn sâu, đã qua rất nhiều lần như vậy, nhưng anh không có ý định dừng lại.
Chiếc áo nhỏ nhưng lại quá vướng víu, tay anh trượt trên làn da mịn màng của cô, làm cô chợt tê ngứa mà khẽ rùng mình.
Tay chạm đến chiếc khuy áo lót, dễ dàng cởi ra.
Bàn tay lại một lần nữa đưa về đằng trước, đẩy mảnh áo lót ra luồn vào trong, năm ngón tay mở ra bao trọn một khối căng tròn, đè xu.ống, n.ắn bóp thành đủ loại hình dạng.
Lý Mộng Nghiên bị sờ s.oạng, lại thiếu không khí vì hôn sâu lâu, cả người mềm nhũn dựa trong lòng anh, hai bàn tay chỉ biết cầm chặt lấy cánh tay anh để không bị mất trọng tâm mà trượt xuống.
Trong phòng chiếu phim cũng bật máy sưởi, trên ngừoi cô chỉ mặc đơn giản một bộ đồ dài tay ở nhà co dãn thoải mái.
Gương mặt