Sau khi bồi Ngôn Tuấn Hàn uống thuốc, Tại Chính Hiên giúp y liên tục giữ ấm cơ thể không để Ngôn Tuấn Hàn lạnh lẽo
Ngôn Tuấn Vỹ bên ngoài sau khi tiễn mẫu hậu của mình về cung nghỉ ngơi liền nhanh chóng vào thăm đệ đệ của mình, thấy Tại Chính Hiên ở một bên không ngừng chăm sóc cho đệ đệ mình Ngôn Tuấn Vỹ cảm thấy yên tâm được phần nào
“Ngươi là thật lòng với Hàn nhi có phải không, không phải lợi dụng để báo thù hay trả thù cho phụ thân ngươi đúng không Chính Hiên”
Tại Chính Hiên nhìn Ngôn Tuấn Hàn một lúc sau đó cũng đáp lại Ngôn Tuấn Vỹ
“Ta đối với chuyện của phụ thân ta và chuyện của Hàn nhi hoàn toàn khác nhau, ta đối với y là thật lòng thật dạ chưa hề có ý muốn lợi dụng y, còn về hàm oan của phụ thân ta tự có cách minh oan cho người”
Tại Chính Hiên nói, đời này sống lại hắn quyết tâm tìm hiểu rõ thật hư chuyện năm đó xem thử rốt cuộc có phải thật sự liên quan đến hoàng đế hay ở phía sau có người khác âm thầm giựt dây ly gián hay không vì hắn biết một điều phụ thân tuyệt đối trung thành với Hoàng đế
Ngôn Tuấn Vỹ nhìn Tại Chính Hiên hắn biết Tại Chính Hiên đang nói thật không hề giả dối nữa lời
“Chăm sóc tốt cho đệ ấy, nếu ngươi làm tổn thương đệ ấy ta không tha cho ngươi”
Ngôn Tuấn Vỹ bỏ lại một câu sau đó liền nhanh chóng ra ngoài
Chu Đình lúc này vì an nguy của Ngôn Tuấn Hàn cho nên bản thán tự mình thúc ngựa nhanh chóng đến Lam Ninh trấn tìm Tống Kỳ Nam, Tống Kỳ Nam những tháng này thường đến Lam Ninh trấn giao dịch làm ăn
Mặc kệ việc bản thân chỉ cần ra khỏi kinh thành liền bị người của phụ thân mình Chu minh chủ truy bắt nhưng Chu Đình không quan tâm, bằng hữu đang gặp nguy thay vì trong chờ vào người khác mang thư đi, Chu Đình quyết định tự mình mang thư đến chỗ Tống Kỳ Nam
Trên đường đến được Lam Ninh trấn Chu Đình vô số lần giáp mặt với người của phụ thân mình phái đến nhưng đám người này quá xem thường Chu Đình, Chu Đình chỉ là che giấu thực lực quá giỏi cho nên không ai biết được Chu Đình thật sự giỏi như thế nào ngoài trừ Tống Kỳ Nam và Ngôn Tuấn Hàn ra
Một đường đến được Lam Ninh trấn, Chu Đình cũng bị thương không ít, đến Lam Ninh trấn đương người người của phụ thân hắn không ngu ngốc đến mức tiến vào địa bàn của ma giáo nếu không khó mà giữ được cái mạng
Tống Kỳ Nam đang ngồi xem xét sổ sách cũng như xem đống dược liệu thì thuộc hạ đến thông báo Chu Đình đến, hắn có chút bất ngờ nhưng cũng nhanh chóng đi gặp Chu Đình
“Ta nghe nói ngươi ở kinh thành sao tự nhiên lại đến Lam Ninh trấn có việc gì không”
Chu Đình hớp một hớp trà
“Tuấn Hàn hắn xảy ra chuyện, ta đến đây giao thư mà thái y của riêng của Tuấn Hàn nhờ ta giao cho ngươi, ta không rõ chuyện gì đã xảy ra nhưng ta chắc Tuấn Hàn hắn đang gặp nguy hiểm”
Tống Kỳ Nam nghe vậy lập tức cầm lấy phong thư mở ra đọc bên trong nói sơ qua tình trạng của Ngôn Tuấn Hàn, trong lòng hắn vô cùng lo lắng cũng có chút tức giận
Vốn dĩ hắn định sau khi xử lí xong việc ở Lam Ninh trấn liền nhanh chóng đến gặp Ngôn Tuấn Hàn nói cho y biết hắn đã đọc qua các bí tịch y thư rốt cuộc cũng tìm ra cách trị bệnh cho Ngôn Tuấn Hàn nhưng cách này có chút nguy hiểm đúng hơn hắn không biết có ai đã thành công hay là chưa nhưng bây giờ lại biết tin Ngôn Tuấn Hàn xảy ra chuyện tình mạng khó mà giữ thì càng lo lắng hơn
“Ta và ngươi cùng nhau đến kinh thành”
Chu Đình bất ngờ, Tống Kỳ