Tại Chính Hiên khi rời doanh trại liền trở về Tại phủ
Tại Chính Hiên ở trong sân, người áo đen liền báo cáo tình hình
“Thiếu chủ hoàng đế e rằng sẽ băng hà sớm mà thôi, người có chuẩn bị gì không”
“Tạm thời chúng ta cứ nuôi binh không cần gấp, còn nữa tạm tha cho các lão quan đó rút hết sát thủ về đây”
Người áo đen tuân lệnh rời đi
Bên trong tẩm cung, hoàng đế vô cùng yếu ớt nói
“Hàn nhi, lại đây”
Ngôn Tuấn Hàn tiếng lại
“Ta biết ta đã sắp không qua khỏi nhưng có nhiều việc vẫn là căn dặn con Hàn nhi, ta viết con điều tra việc Tại tể tướng năm đó đã điều tra được rồi đúng không, Tại tể tướng hắn đã sớm có lòng khác sớm hay muộn cũng sẽ tạo phản con tuyệt đối không để Tại gia có được chức vị cao …khụ…khụ”
Hoàng đế nói
“Phụ hoàng nhi thần biết”
Y biết làm sao y không biết được kết quả y điều tra được thật sự không phải Tại tể tướng muốn mưu đồ làm phản mà là huynh đệ Tại Chính Hiên sớm đã sớm đã mưu đồ tạo phản
Tại Chính Hiên không còn thân thiết với y nữa khi y làm thái tử chứng minh cho điều đó, chuyện này y đương nhiên biết rõ chỉ là y đối với hắn đã sớm thật lòng mất rồi nhưng bản thân ở trong hoàng cung này làm gì có tình cảm thật, ở trong cái ngai vàng này làm gì có lựa chọn chứ nhưng y vẫn lựa chọn đó là làm sao để Tại Chính Hiên từ bỏ lòng mưu phản mà thôi
“Con biết thì tốt, biết thì tốt, tuyệt đối không được giữ lại Phùng thượng thư, hắn đã biết quá nhiều, hơn nữa cũng sớm thì muộn hắn sẽ đem những chuyện này uy hiếp cơ nghiệp của chúng ta, Hàn nhi….
ta ….
trông cậy vào con”
Hoàng đế nói dứt lời liền ngưng thở, Ngôn Tuấn Hàn nhìn phụ hoàng ngừng thở liền khóc rồi la lớn
“Hoàng Thượng Băng Hà”
Tin tức Hoàng thượng băng hà liền triền khắp, trên dưới Bình Thiên quốc để tang ba ngày
Tang lễ của hoàng đế diễn ra vô cùng long trọng, ba ngày này Ngôn Tuấn Hàn vữa chủ trì tang lễ vừa tiếp tục nhiếp chính xử lí tấu chương, y nhất định không phụ lòng mà trở thành một vị vua tốt như lời phụ hoàng nhưng mối hoạ Phùng thượng thư nhất định phải trừ
“Tôn Tình”
Tôn Tình nghe gọi lập tức đi đến
“Ta giao cho ngươi xử lí sạch sẽ Phùng gia trên dưới không để xót một người”
Tôn Tình hơi sững người một chút nhưng sau đó vẫn tuân lệnh mà làm
Đêm đó phủ đệ của Phùng đại nhân cháy lớn, cả nhà đều mất trong biển lửa, Tại Chính Hiên lúc chạy đến thì trong ngoài Phùng phủ đều là lửa lớn gần như thiêu rụi tất cả, hắn chạy vào tìm kiếm thân ảnh Phùng Kiều Ngọc, lật tung mọi thứ gốt cuộc cũng tìm được nàng, trong tay Phùng Kiểu Ngọc đang nắm chặt thứ gì đó, mà một tấm vải trên đó được viết nhiều chữ, hắn giấu đi tấm vải ôm lấy thân xác Phùng Kiều Ngọc khóc lớn, hắn còn hứa sẽ thú nàng làm thê tử còn đợi đại nghiệp thành sẽ cho nàng một cuộc sống như nàng muốn, lo cho nàng cả đời, hắn biết thái tử điện hạ thích mình sợ rằng thái tử sẽ vì một phút nóng giận mà hãm hại Phùng Kiều Ngọc nên đã âm thầm cho người bảo vệ nàng
Nhưng gốt cuộc cũng là quá muộn tất cả đều đã muộn hết rồi
Tại Chính Hiên ôm chặt thi thể trong ngực thề nhất định sẽ trả thù, trả thù cho Phùng Kiều Ngọc cũng như hài tử của mình
Phải Phùng Kiều Ngọc đã mang tại con của hắn vì vậy hắn đã tính toán sau khi hoàng đế chết liền tìm cách đưa Phùng Kiều Ngọc đi để bảo vệ nàng, hắn biết Phùng gia làm việc cho hoàng thượng nhiều năm sớm hay muộn hoàng thượng cũng sẽ không để sống chỉ là hắn không ngờ được hoàng thượng không ra tay mà chính là tân đế kế vị ra tay
Từ ngày hôm đó hắn quyết tâm xây dựng một kế hoạch hoàn hảo nhưng kế hoạch đầu tiên chính