Chuyện bằng hữu của Ngôn Tuấn Hàn hắn quản không được cũng không có tư cách quản, nghĩ đến đây nhưng năm qua quả thật từ sau khi không còn ở trong cung học cùng Ngôn Tuấn Hàn hắn đã hoàn toàn không còn rõ về Ngôn Tuấn Hàn
Ngoại trừ những thói quen lúc nhỏ ra, Ngôn Tuấn Hàn đã thay đổi rất nhiều, những năm tháng ấy Tại Chính Hiên ở bên ngoài cung có một chuyện tình cùng với Phùng Kiều Ngọc cho nên hắn không hề rõ về Ngôn Tuấn Hàn như trước đây nữa
Nhưng có một điều hắn luôn chắc chắn đó chính là Ngôn Tuấn Hàn yêu hắn rất nhiều, yêu đến mức không nghĩ đến bản thân mình, cả đời này Tại Chính Hiên kiếp trước hay hiện tại đều nợ Ngôn Tuấn Hàn rất nhiều, chỉ mong có thể bù đắp lại tất cả mà thôi
Đêm đến một bóng dáng lén lút thâm nhập vào vương phủ, bóng đen này nhanh chóng tìm đường đến nơi mà Ngôn Tuấn Hàn đang nghỉ ngơi, quả thật vương phủ của Ngôn Tuấn Hàn rất lớn, đủ biết độ yêu thương mà Hoàng thượng dành cho y nhiều như thế nào rồi, cho dù y không còn làm thái tử nữa nhưng làm một vị vương gia thì phủ đệ lớn như vậy chỉ có một mình Ngôn Tuấn Hàn có thôi
Bóng đem phóng trên từng mái nhà, đã tìm rất lâu vẫn chưa tìm được có chút tức giận, rốt cuộc Ngôn Tuấn Hàn ở nơi nào
Đúng lúc này liền có một mũi kiếm chĩa đến phía bóng đen, bóng đen nhanh chóng nhận ra mà tránh được một kiếm nhưng vẫn bị kiếm làm bị thương ở cánh tay
“Ngươi là ai, nửa đêm lén lút trà trộn vào vương phủ xem ra không có ý tốt”
Tại Chính Hiên nhìn hắc y nhân kia, lúc này Tôn Tình, Kim Hoa An và Viên Trình Nam cũng xuất hiện
Ngôn Tuấn Hàn nghe được động tĩnh cũng giật mình tỉnh giấc, y cơ bản không ngủ sâu cho nên bên ngoài có động tỉnh liền tỉnh dậy
Bước ra bên ngoài nhìn thấy hắc y nhân cùng với cả bọn Tại Chính Hiên
Kim Hoa An và Viên Trình Nam liền lui về phía sau bảo vệ Ngôn Tuấn Hàn, Tôn Tình thì lao đến tấn công người kia, Tại Chính Hiên ở một bên quan sát, người này rất giống người lần trước đã đâm Ngôn Tuấn Hàn
Tôn Tình và người kia giáo đấu, so với võ công của Tôn Tình người kia là hơn nàng vài bậc nhưng vì bị thương cho nên cử động có chút khó khăn nhưng vẫn là một chưởng khiến Tôn Tình lùi lại vài bước, miệng phun ra ngụm máu
Tại Chính Hiên lúc này mới lao lên, đối với tại Tại Chính Hiên hắc y nhân vô cùng để phòng vì hắn nhìn hắc y nhân với ánh mắt như muốn giết người, ánh mắt đầy sát khí nhìn hắc y nhân khiến hắc y nhân cả người chảy đầy mồ hôi
Thấy bản thân khó mà đối phó với Tại Chính Hiên, hắc y nhân liền phóng ám khí về phía Ngôn Tuấn Hàn, Tại Chính Hiên liên lao đến, thừa cơ đó hắc y nhân nhanh chóng bỏ trốn, Kim Hoa An và Viên Trình Nam định đuổi theo nhưng Ngôn Tuấn Hàn liền ngăn cản
“Đừng đuổi theo hai ngươi không phải đối thủ của hắn”
Tại Chính Hiên nhặt lấy ám khi mà nhìn thử sau đó đưa cho Ngôn Tuấn Hàn
Ngôn Tuấn Hàn cầm lấy ám khi này có chút quen thuộc dường như đã từng thấy qua một lần rồi
“Điện hạ ám khí này có chút quen thuộc”
Tôn Tình lên tiếng, quả thật quen thuộc
Tại Chính Hiên nhìn Ngôn Tuấn Hàn và Tôn Tình, xem ra lại có thêm một chuyện mà hắn chưa biết
Ngôn Tuấn Hàn gật đầu sau đó kêu cả bốn người vào trong phòng
“Ngươi đã từng thấy ám khí này rồi sao”
Tại Chính Hiên hỏi
“Không phải từng thấy mà đúng hơn chỉ một chút nữa ta đã mất mạng với loại ám khí này”
Ngôn Tuấn Hàn ôn tồn nói, Tôn Tình cũng gật đầu
“Quả thật nếu như không phải gặp được Tống giáo chủ e rằng lần