![](http://up.pic.mangatoon.mobi/contribute/fiction/839100/novel/10855084/1605638580.png-original600webp?sign=76683976d9cdc98558612470074e1706&t=5fff8980)
Khi Minh Tuệ vừa đặt chân đến cổng chào, cả người chao đảo choáng váng. Cô vốn say tàu xe, say máy bay, say thuyền,... không ngờ đi cáp treo cũng bị say nốt?
Minh Tuệ tựa vào gốc cây gần đó, ổn định lại hơi thở, cô nhắm mắt vài phút, rồi nhanh chóng mở mắt ra.
Minh Tuệ choáng ngợm với nơi này, không nơi nào cô từng đi qua mà xinh đẹp đến vậy, ảo diệu đến vậy.
Mấy toà nhà cổ kính kiểu phương Tây, không khí se lạnh, nhộn nhịp. Vì là ngày cao điểm du lịch, du khách đông không tả xiết.
Minh Tuệ mua một chai nước từ máy bán hàng tự động gần đó, cô đưa điện thoại lên chụp vào bức ảnh linh tinh, chẳng có một chủ thể hay bố cục nhất định.
Khi nhịp thở dần ổn định, Minh Tuệ cất bước đi, cứ đi mà không cần xem bảng đồ, đi đến nơi nào cô thấy thích một cách tuỳ hứng.
Huỳnh Minh Tuệ sau khi đi dạo vòng quanh khu du lịch cực kì rộng lớn này cũng đã tầm trưa, nhưng dường như cũng chưa được một phần ba điểm tham quan nữa, điện thoại cũng sắp hết pin, cô mệt mỏi và khát nước đến lả người.
Minh Tuệ ghé vào một quán cafe đối diện đài phun nước có mấy bức tượng khoả thân mua một ly Coffee uống cho tỉnh táo.
Giả dụ nếu như cô không quay lưng lại, thì Minh Tuệ đã có thể thấy cô gái chạy chiếc Mercedes màu vàng hôm qua vừa đứng nán lại chỗ bức tượng khoả thân.
Cô ấy với chiếc máy cơ to nặng, chăm chú ngắm nhìn bức tượng đầy vẻ tán thưởng, cùng với vài bức ảnh chụp nhanh.
Cô gái đứng một lúc lâu, trước khi cất bước đi về hướng cáp treo để xuống Cầu Vàng. Trước khi đi, cô ấy xoay người lại nhìn vào quán coffee, vừa hay có một anh Tây cao lớn đi ngang che khuất Minh Tuệ đang đứng oder nước.
Khi Minh Tuệ có cảm giác thân thuộc mà quay đầu lại nhìn, cô đưa mắt đúng ngay vị trí cô gái vừa đứng cũng đúng là lúc cô gái ấy cất bước đi mất.
Giữa họ chính là đúng người nhưng hoàn toàn sai thời điểm.
Huỳnh Minh Tuệ chọn một cái bàn dưới tán cây khá mát. Vừa uống nước vừa xem ảnh chụp và sạc điện thoại, có một bóng lưng rất quen ngay cổng chính khu du lịch mà cô vô tình chụp trúng.
Minh Tuệ nhíu mày rồi nhanh chóng lướt nhanh qua ảnh khác: "Lại đa nghi nữa rồi".
Đã qua đầu giờ chiều, nắng cũng không còn gắt, sương mù bay là tà mặt đất. Không khí xuống thấp, có vẻ ẩm ướt và khá lạnh.
Thời tiết thật lãng mạn, mọi hoạt động thêm dồn dập, người tham quan đông đúc hơn, các quán ăn cũng bắt đầu đông đúc khách. Mùi thức ăn thơm phức bay ra réo gọi mọi người dừng chân ghé lại mà thưởng thức.
Minh Tuệ sau thời gian dài nghỉ ngơi cảm thấy tràn trề sinh lực. Cô đứng dậy, bước đi về phía cáp treo, chuẩn bị tham thú điểm tham quan cuối cùng đầy đặc biệt trước khi quay về lại trung tâm Thành Phố Đà Nẵng: "Cầu Vàng".
Cabin của cáp treo được thiết kế với 6 mặt kính cường lực, cabin nhỏ nhất có sức chứa 6\-8 người, cabin lớn nhất có sức chứa từ 30\-35 người. Cáp treo Bà Nà vận hành liên tục với công suất lớn giúp du khách không phải đợi lâu.
Minh Tuệ đứng lặng im xếp hàng chờ đến lượt lên cabin. Phía sau lưng cô, một chị gái tầm 35