Hạ Lâm dừng bước, quay đầu nhìn về phía hắn, vẻ mặt điềm tĩnh mà dịu dàng: "Tống Diên, chúng ta là anh em cũng đã mười mấy năm rồi, tôi nói với cậu mấy lời thật lòng, hi vọng cậu có thể nghiêm túc nghe tôi nói."
"?" Tống Diên mặc dù lờ mờ không hiểu gì, nhưng vẫn rất phối hợp mà gật đầu một cái.
"Mấy ngày trước, thái độ của tôi khi nói chuyện với cậu có chút gay gắt, về sau tôi nghĩ lại, giờ cậu vẫn còn trẻ, hành động kích động không suy nghĩ thấu đáo, cũng là bình thường."
Tống Diên hơi mím môi, cảm giác bị giảng đạo này lại bắt đầu.
Rõ ràng là Hạ Lâm còn nhỏ hơn hắn mấy tháng, nhưng gần đây hắn luôn có ảo giác bị Hạ Lâm từ trên cao nhìn xuống.
Điều đó làm cho hắn không cảm thấy thoải mái.
Nhưng vì không cắt ngang lời Hạ Lâm, hắn ép cảm giác không vui của mình xuống.
"Nếu cậu đã quyết định đi con đường này," Hạ Lâm vẫn tiếp tục, "Chắc hẳn cậu đã phải đấu tranh nội tâm gay gắt rồi, hoặc là vì cậu thích một người nào đó, thích đến mức có thể lấy hết dũng khí để đập tan luân thường thế gian.
Nhưng Tống Diên này, về sau sẽ không chỉ có những thứ này thôi đâu, càng đi về phía trước, sẽ lại càng gặp nhiều vấn đề khó khăn.
Những vấn đề khó khăn này sẽ đến từ bản thân mình, đến từ bạn bè, đến từ đồng nghiệp, đến từ xã hội.
Nếu như chỉ xông thẳng về phía trước, vượt qua mọi chông gai, đi tới cuối con đường, cậu sẽ phát hiện ra bản thân mình không còn ai thân quen, tứ cố vô thân, thậm chí đến cả người mình yêu cũng không thể bảo vệ được.
Đến khi đó, cậu muốn quay trở lại cũng không còn đường nào có thể đi nữa.
Cho nên, Tống Diên ạ, nhân lúc giờ chưa có gì, cậu cần phải rèn luyện cho bản thân mình mạnh mẽ lên, cậu phải học cách chịu đựng, học cách giấu kín, giấu kín bản thân mình, giấu tình cảm mà mình coi trọng nhất đi.
Rồi đến một ngày, cậu đủ lông đủ cánh, mạnh mẽ đến mức không cần phải dựa vào bất kì một thế lực nào mà hoàn toàn có thể tự bảo vệ người mình yêu, mạnh mẽ đến mức những người đứng ở luân lý đạo đứa kia cho dù không ưa cậu cùng không thể làm gì cậu, cậu mới có thể không cần phải giấu giếm mà công khai tất cả, trở lại thành bản thân cậu.
Cậu...!hiểu ý của tôi không?"
Tống Diên kinh ngạc nhìn Hạ Lâm, nhìn rất lâu.
Một màn vừa rồi, tuy hắn không hiểu hoàn toàn, nhưng có thể mơ hồ cảm nhận được tấm lòng của Hạ Lâm.
Ánh đèn đường màu cam chiếu xuống lưng Hạ Lâm, tạo thành một vòng sáng dịu dàng ấm áp quanh người cậu, khiến đường