Editor: hungtuquy
Trở về trường học, Nguyên Sắt Vi đột nhiên công tác vội hơn, mỗi ngày đều bị an bài dạy nhiều lớp, làm hại cô mệt muốn kiệt sức, như là muốn ép khô thời gian của cô
Cô còn nhớ rõ, ước chừng lúc này, Thôi Dịch Hàn phải đến chiến trường.
Cái ý tưởng này từ trong đầu xẹt qua, đột nhiên Nguyên Sắt Vi liền ý thức được tin tức này, Thôi Dịch Hàn liền không có cùng mình nói về vấn đề này.
Hơn nữa, càng quan trọng là, Thôi Dịch Hàn gần nhất mấy ngày nay cũng không thấy đâu.
Nghĩ đến đây, Nguyên Sắt Vi một chút liền hiểu hết mọi chuyện.
Nàng đã xin làm hộ vệ cho Thôi Dịch Hàn, vì cái gì còn bị an bài nhiều lớp như vậy.
Lập tức, Nguyên Sắt Vi cũng bất chấp đang trong thời gian học, bước nhanh tới phòng Thôi Dịch Hàn mà đi, khi sắp đến phòng, trực tiếp chạy tới.
Đẩy cửa ra, Nguyên Sắt Vi hai tròng mắt chợt co rụt lại.
Trong phòng tất cả các đồ vật, thiếu hơn phân nửa.
Nguyên Sắt Vi ánh mắt sắc bén nhìn thấy trên bàn tựa hồ có cái gì, đến gần vừa thấy, chính là một phong thư.
Mặt trên còn viết nàng tên.
Đôi tay cơ hồ run rẩy mở ra phong thư, Nguyên Sắt Vi đọc thư nhanh như gió, đột nhiên hướng tới ngoài cửa phóng đi: "Thôi Dịch Hàn, anh được lắm."
Ở trên quỹ đạo lạnh băng, một phi cơ đang bay nhanh
"Thiếu tướng, ngài như vậy làm, huấn luyện viên Nguyên Sắt Vi sẽ hận ngài." Ở trên phi cơ, một nam nhân mặc quân trang nhịn không được nói.
Thôi Dịch Hàn đối mặt với không khí ngoài không gian, góc cạnh rõ ràng trên mặt không biểu tình.
Hắn đã cho nàng cơ hội, nếu như hôm nay nàng có thể đến trước khi hắn đi, phát hiện không thấy hắn liền lập tức chạy tới hắn sẽ không buông tay.
Phi thuyền đang chậm rãi bay lên, ngồi ở trên đài thao tác Thôi Dịch Hàn đáy mắt vẫn là xẹt qua một mạt hắc ám.
Hắn không nên mong đợi quá nhiều, chung quy vẫn là thất vọng rồi.
......
"Báo cáo thiếu tướng! Có một cơ giáp có tín hiệu mong muốn xác nhập với phi thuyền, có muốn tiếp nhập phi thuyền hay không tiếp nhập" nhân viên công tác vận hành thao tác phi thuyền thông báo.
Thôi Dịch Hàn ngồi thẳng người, mím