Editor: hungtuquy
Ban đêm 8 giờ, tại nơi đấu vật.
Hai thân ảnh không ngừng đan xen, nữa ngày sau mới ngừng lại.
Nguyên Sắt Vi xoa xoa thái dương, nửa ngồi xổm thân mình trước mặt nam nhân.
"Độ nhạy của ngươi không tồi, tốc độ còn có thể càng nhanh chút." Thôi Dịch Hàn nhấp môi, tuy rằng khuôn mặt lạnh lùng, nhưng từ một bên lấy ra hai cái khăn lông.
Nguyên Sắt Vi tiếp nhận khăn lông, đáy mắt mỉm cười, xoa xoa mồ hôi trên đầu: "Tạ thiếu tướng chỉ điểm."
Thôi Dịch Hàn đáy mắt hiện lên một tia vừa lòng, Nguyên Sắt Vi có cách đấu thực xuất sắc, là nữ tử nên xét về thể chất so với nam nhân liền không bằng, cho nên cô không có lựa chọn luyện tập tăng sức mạnh mà là luyện tập sự nhanh nhẹn.
Tốc độ nhanh, hơn nữa cách đấu kỹ xảo rất tốt, sau khi bắt lấy nhược điểm liền hung hăng công kích, đây là cách đấu của Nguyên Sắt Vi.
Khoảng cách lần trước ở trước mặt học sinh đánh nhau đã qua ba ngày.
Nguyên Sắt Vi biết, muốn công lược Thôi Dịch Hàn không có khả năng trực tiếp nhào vào trong ngực.
Cần phải cho hắn đối với cô sinh ra hảo cảm mới được, mà cô trước mắt lớn nhất ưu thế chính là có thể cùng Thôi Dịch Hàn bàn luận về đấu vật.
Chiếm thời gian buổi tối của hắn.
Chỉ điểm xong, Nguyên Sắt Vi cùng Thôi Dịch Hàn hai người cùng nhau ra khỏi nơi đấu vật.
Ánh trăng như ngọc, trong không khí mang theo một cổ lạnh lẽo nhàn nhạt, đám mây che khuất nửa bên khuôn mặt nhỏ, tăng thêm vài tia sâu thẳm.
Đột nhiên, Thôi Dịch Hàn mở miệng hỏi: "cơ giáp của cô như thế nào?"
Nguyên Sắt Vi đi ở phía sau Thôi Dịch Hàn nửa bước, chính mình nhìn hắn đến phát ngốc, đột nhiên nghe được âm thanh tầm thấp của hắn, lập tức phản ứng lại: "Đứng thứ năm toàn khoa."
Thôi Dịch Hàn híp híp mắt, nghiêng mặt, đôi mắt đen bóng của thần: "Có từng nghĩ muốn lấy vị trí thứ nhất?"
Nguyên Sắt Vi kinh hỉ mà mở miệng, khuôn mặt còn mang theo vài phần ửng hồng do lúc nãy tập luyện, mặt mày sáng rỡ, tươi đẹp đến không thể nhìn thẳng: "có."
"Ngày mai, tới phòng tôi huấn luyện, thử xem cơ giáp mới." Thôi Dịch Hàn chớp mắt một cái, môi mỏng nhấp thành một đờng, nhàn nhạt nói.
Nguyên Sắt Vi đồng ý, trong lòng bắt đầu yên lặng tính kế.
Ngày mai đến phòng huấn luyện, chính là cơ hội tốt nhất để xuống tay.
Cô ánh mắt lơ đãng liếc Thôi Dịch Hàn, đang giữa đêm khuya, Thôi Dịch Hàn càng thêm quạnh quẽ cao ngạo, trơ trọi đứng một mình phát ra ngạo khí cường thế.
Chỉ vừa nghĩ có thể đem nam nhân này ăn luôn, khoang miệng cũng khô ráo vài phần.
*
Sau khi Nguyên Sắt Vi tắm rửa xong, liền không đóng lại cửa sổ, thân thể trần trụi nằm trên giường bị gió thổi cả đêm.
Sáng sớm hôm sau, quả nhiên cảm giác được đầu óc của mình có chút nóng lên.
Nguyên Sắt Vi nhếch khoé miệng cười nhạt, cầm tốt xin thư đã chuẩn bị tốt lúc trước, mặc một thân quân trang nghiêm túc liền hướng tới văn phòng đi đến.
"Sắt Vi, cô muốn xin trở thành hộ vệ của thiếu tướng?" Trong văn phòng một quan quân trung niên nho nhã nhìn qua xin thư kia, đau đầu hỏi.
Nguyên Sắt Vi đứng thẳng tắp, mặt không biểu tình lại mang theo khí thế không thể đỡ: "Báo cáo trưởng quan, đúng vậy."
"Cô biết, hộ vệ của thiếu tướng là tự thiếu tướng lựa chọn, cùng chúng ta không có quan hệ."
Đương nhiên là biết, nàng ánh mắt chút nào không che dấu cuồng nhiệt, nóng bỏng nói: "Tôi nguyện ý tiếp thu hết các cuộc khảo sát."
Ấn đường của quan quân trung niên nhíu chặt,