Editor: hungtuquy
Hô hấp của Tần Nguyên Thượng đều nhẹ vài phần, hai con mắt nỗ lực hướng tới nơi khác.
Diệp Tri Thu nhìn thấy dáng vẻ này của hắn chính là muốn cười, tối hôm qua đều đã lên giường, thế nào lúc này lại túng như vậy.
Thanh âm nàng mang theo chút không kiên nhẫn, bàn tay trắng nõn chỉ vào chỗ kia liền nói: "Mau giặt sạch chút, nơi này trơn trượt thật là khó chịu."
Tần Nguyên Thượng căng da đầu cầm khăn lông nóng lúng túng đem tiểu huyệt của Diệp Tri Thu mà xoa xoa, tầm mắt chỉ dám dừng ở trên chăn không dám đi xuống nhìn kĩ.
" Sạch sẽ rồi"
Hắn xem cũng không dám xem, sờ cũng không sờ, làm sao biết nơi đó có sạch hay không? Tin mới là lạ.
Diệp Tri Thu lười biếng nói: "Ngươi liền không nhìn nó một cái, nơi nào đã rửa sạch sẽ."
Nàng đã hạ quyết tâm muốn cho hắn hảo hảo hướng phía dưới của mình tẩy rửa, trên mặt ngăm đen của Tần Nguyên Thượng nảy lên một mạt đỏ ửng, chỉ có thể nghe theo lời của nàng mà tinh tế đánh giá chỗ thần bí kia.
Chỉ là vừa mới liếc mắt một cái, toàn bộ thân thể liền căng chặt lên.
Âm mao màu đen phân bố đều đều, trai thịt đầy đặn bên ngoài thật là sạch sẽ, tiểu âm đế lộ ở bên ngoài, nhìn ra một bộ nhút nhát sợ sệt.
Tối hôm qua làm việc quá hăng say nên còn có một mạt bạch trọc.
Hắn liền ý thức được đó là cái gì, trên mặt cứng đờ, vội dùng khăn lông xoa xoa.
Chính là chỗ bạch trọc kia lại không sạch được, vừa mới lau một chút, lại trào ra một chút.
"A......!Đều tại ngươi...!Hiện tại bụng còn trướng đến khó chịu, ngươi mau lau khô cho ta." Diệp Tri Thu nghiêng thân mình dựa vào một bên, hai chân mở lớn, để tiện cho động tác của Tần Nguyên Thượng.
Tần Nguyên Thượng hiện tại không có tâm tư kiều diễm gì, trong lòng tràn đầy áy náy, nếu không phải tối hôm qua hắn không đủ định lực, cũng sẽ không bắn nhiều như vậy, còn...!Còn không phải một lần......!
Ngón tay thô lệ hàng năm làm việc, lòng bàn tay mang theo