Editor: hungtuquy
Ở cùng nhau ba ngày, Molde đều ôm Phạm Tử Yên đi ngủ.
Nếu như là trước kia thì việc này hoàn toàn không có khả năng.
Cho dù là sủng vật cũng không, nhưng hiện tại hắn lại có thể chịu đựng cùng Phạm Tử Yên ngủ, hơn nữa sẽ không bị quấy rầy.
Tư thế ngủ của vật nhỏ không tồi, an an tĩnh tĩnh, cũng sẽ không vặn vẹo lung tung, thân thể dán ở trên người hắn, cực kỳ thành thật.
Bất quá điều Molde đang chờ đợi, chính là vào thời điểm đôi vú đáng yêu này sẽ phun ra sữa, để hắn nếm thử xem hương vị kia có phải là mỹ vị như hắn tưởng tượng hay không.
Trong phủ, Molde ngồi ở trên ghế mềm, vuốt ve đầu tóc Phạm Tử Yên.
"Vật nhỏ, về sau ngươi tên là Cana."
Phạm Tử Yên ngẩng đầu, đôi mắt to lập loè quang mang, lại thập phần ngây thơ nhìn Molde: "A a?"
Molde rất có kiên nhẫn, chậm rãi lại lặp lại một lần: "Cana.
Cùng ta đọc."
"Khai kéo." Phạm Tử Yên ngoan ngoãn đi theo đọc lên.
Molde cười khẽ ra tiếng, sửa đúng phát âm của cô: "Ca...!Na..."
"Cana." Phạm Tử Yên ninh mi, chớp chớp đôi mắt, trả lời.
"Về sau, ngươi chính là Cana, vật nhỏ, nghe được sao?"
Phạm Tử Yên dường như minh bạch ý tứ Molde, Cana là tên mới của cô, liền cười nói: "Cana...!Cana...!Cana..."
Thanh âm của cô cùng người khác bất đồng, âm cuối khẽ run run, thanh thúy dễ nghe, rõ ràng chỉ là hai chữ đơn giản, nghe tới lại như là hưởng thụ một hồi ca kịch.
Thần sắc Molde tiệm trầm, bỗng nhiên nói: "Cana, ta là ai?"
Cana nghiêng đầu mê mang nhìn Molde, nhăn lại khuôn mặt nhỏ, nửa ngày sau lại lắc đầu, có chút uể oải, hắn là ai?
"Ta là cha người, Cana.
Ngươi phải kêu ta là cha." khóe miệng Molde gợi lên một nụ cười, ngữ điệu ôn hòa.
Cana liền bật cười, cha, hắn là cha cô!
"Cha, cha."
Molde không thể không thừa nhận, về phương diện ngôn ngữ Cana đích xác được trời cao ưu ái, bằng không chỉ mới lặp lại mấy lần, thế có thể nói đến rõ ràng như vậy.
"Ngoan nào Cana, cha dạy con nói chuyện." Có một cái mở đầu, Molde đơn giản trực tiếp bắt đầu dạy cô vài từ cơ bản.
Muốn Cana nhanh chóng hiểu được ngôn ngữ, sau đó lại nghe cô rên rỉ mị kêu.
Qua một buổi chiều, Cana không có làm Molde thất vọng, đã có thể đơn giản nói được vài câu, nếu như giao lưu cơ bản có lẽ cũng không có vấn đề gì.
"Cha, khó chịu." Molde mới vừa cho cô nói mấy từ biểu đạt tâm tình, bỗng nhiên nghe được Cana không thoải mái kêu to.
Molde bế cô lên, nhẹ vỗ về phần lưng: "Nơi nào khó chịu?"
Tay nhỏ liền đáp lên ngực, sau đó lại sờ vào hoa huy*t, mang theo tiếng khóc nức nở nói: "Ngứa, khó chịu."
Molde thấy vậy liền cười lớn, bất quá động tác lại không chút để ý, bàn tay to cởi bỏ áo ngoài của cô, sau đó duỗi nhập một bàn tay, vuốt ve tiểu nhũ.
Làn da tinh tế ở trong tay làm hắn sảng khoái, bàn tay to nắm giữ nộn nhũ, vuốt ve đầu v* một chút, rồi lại nhanh hơn một chút.
"Ngứa...!Ngứa..." Cana khó chịu vặn vẹo thân mình, trong miệng bất mãn kêu to.
Molde đột nhiên dừng lại động tác chính mình, thậm chí thu hồi tay, ưu nhã tự nhiên mà nhìn Cana.
Thấy động tác hắn dừng lại, Cana có thể cảm giác được ở trên ngực ngứa càng nhiều.
Cô xoay đầu, thảm hề hề nhìn Molde: "Cha."
Molde lại bất vi sở động, ôm cô đứng lên mặt đất, không hề còn ôn nhu lúc trước, hiện tại chỉ còn mỗi lạnh nhạt.
Hắn cần phải cho vật nhỏ này hiểu được, không phải cô muốn cái gì liền