Kiều Nữ Lâm gia

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Puck - Diễn đàn

A Thấm, con cho rằng con khen ngợi cửu công chúa nhiều với tiểu cô nương Du Ninh thì nàng sẽ ngủ yên ổn giống như cửu công chúa sao? Sao có thể chứ.

Lâm Thấm và Sơn Trăn Trăn, Hướng Du Ninh ba người rửa mặt xong lên giường, nằm chung một chỗ thân mật thắm thiết nói chuyện hồi lâu mới ngọt ngào ngủ thiếp đi.

Lâm Đàm đi qua nhìn xem, cũng may, cuối cùng ba đứa không ôm ấp nhau vào một chỗ mà chia ra ngủ.

“Chăn ủ ấm xong chưa?” Lâm Đàm hỏi.

“Ủ ấm cả rồi.” Thanh Trúc cười, “Ủ vừa ấm áp còn vừa thơm ngát.”

Lâm Đàm cẩn thận ôm Hướng Du Ninh lên, đặt lên trên một chiếc giường khác, đắp chăn ấm áp thơm ngát lên.

Hướng Du Ninh ngủ rất sâu, không hề bị đánh thức.

Khi trời sắp sáng, Lâm Đàm đã dậy từ sớm, lại đi qua ôm Hướng Du Ninh đặt vào bên cạnh muội muội.

Ba tiểu cô nương đều mặt ửng đỏ, nằm dàn hàng cạnh nhau, đừng nói tới khiến người ta yêu thích bao nhiêu.

“A Thấm.”

“Trăn Trăn.”

Lâm Thấm và Sơn Trăn Trăn tỉnh dậy trước, thấy bạn tốt ngủ yên bên cạnh, cực kỳ cao hứng, cười tươi.

Hướng Du Ninh cũng tỉnh, che cái miệng nhỏ nhắn ngáp, “Trăn Trăn, a Thấm, chào buổi sáng.”

Lâm Thấm hào hứng ôm lấy nàng, “Du Ninh, tối hôm qua ta không nói ngươi vô ích nha, ngươi không đạp người nè!”

“Thật sao.” Hướng Du Ninh há to miệng, giống như cảm thấy chuyện này thật thần kỳ.

“Thật đó.” Sơn Trăn Trăn vui vẻ cười, “Du Ninh, tối hôm qua ngươi cũng không đạp ta, ta ngủ cực ngon nha.”

Hướng Du Ninh ngủ luôn không yên ổn, nghe nói trong một đêm mình lại có tiến bộ như vậy, quả thật không thể tin được.

Lâm Đàm và La Thư cùng với bọn thị nữ hầu hạ trong phòng đều cười đến sắp gãy lưng rồi.

Ba tiểu cô nương ngồi trên giường chơi một lúc rồi mới rời giường rửa mặt, ăn chung điểm tâm, cùng đi ra ngoài chơi, như hình với bóng.

Sơn Gia Hủy và Hướng Hinh Ninh đều theo mẫu thân của mình về chỗ ở dọn dẹp lại, nhớ thương muội muội, cũng rất lâu không gặp Lâm Đàm rồi, nên hẹn ước cùng đến phố Trường Anh bái phỏng.

Cố nhân gặp nhau đương nhiên cực kỳ vui mừng, bái kiến La Thư xong, biết ba tiểu cô nương đang chơi vui vẻ như thế ở Thấm viên, Sơn Gia Hủy và Hướng Hinh Ninh liền đi theo Lâm Đàm đến trong phòng nàng, tâm sự tình hình của nhau sau khi ly biệt.

“Chậc, hoàng trưởng tử cũng quá săn sóc ngươi đi.” Sơn Gia Hủy nháy mắt với Lâm Đàm, “Ta đã nghe nương ta nói rồi, vì để cho ngươi có bạn, đặc biệt làm mai cho con
út của Oanh Dương hầu đó.” Vừa nói chuyện vừa chế nhạo liếc nhìn Hướng Hinh Ninh.

“Nói chuyện của a Đàm cứ nói a Đàm, sao lại kéo cả ta vào chứ.” Hướng Hinh Ninh cười, “Hoàng trưởng tử cũng không chỉ làm mai cho một người, không phải hắn còn nghĩ cách điều chuyển Tri phủ chỗ nào đó đến đảm nhiệm chức quan ở kinh thành sao? Sao ngươi lại không đề cập đến chuyện này chứ?”

Phụ thân của Cố Tấn Minh vị hôn phu của Sơn Gia Hủy chính là vị Tri phủ, hơn nữa gần đây điều chuyển làm quan ở kinh thành, vì vậy Sơn tam phu nhân mới có thể đưa nữ nhi đến kinh thành thành hôn.

Huỳnh Dương Hầu Đường gia khỏi phải nói, đã ở lại kinh thành trên trăm năm, lá rụng bén rễ, hôn sự của Đường Hi và Hướng Hinh Ninh tự nhiên cũng cử hành ở chỗ này.

Trêu ghẹo lẫn nhau, ba thiếu nữ đang tuổi trẻ đều mặt phấn ngậm xuân.

Nói xong, Sơn Gia Hủy tò mò quan sát chung quanh, “A Đàm, trong cung thế mà lại không phái ma ma ra cho ngươi sao? Ta nghe nói hễ được kết thân làm Vương phi, chắc chắn sẽ có nữ quan trong cung đến trong nhà dạy lễ nghi.”

Hướng Hinh Ninh cũng buồn bực, “Đúng vậy đó a Đàm, ta thấy ngươi vẫn giống như hồi ở An Định, không hề bị thứ gì gò bó?”

Lâm Đàm vẫn rất tự nhiên thoải mái, “Trong cung đúng là có phái hai nữ quan tới đây dạy lễ nghi, nhưng mà hắn đã gặp mặt hai nữ quan này trước, cũng không biết hắn đe dọa hay lợi dụng hay gì khác, tóm lại hai nữ quan này không dong dài, thường ngày đều rất ít khi ra khỏi viện của họ.”

“Chậc, ‘Hắn” ở trong miệng của ngươi là chỉ ai vậy.” Sơn Gia Hủy biết rõ còn cố tình hỏi.

“Đúng vậy, là ai ta.” Hướng Hinh Ninh cũng giả bộ hồ đồ.

Hai gò má của Lâm Đàm bay lên từng rặng mây đỏ, xinh đẹp động lòng người.

“Không để ý tới các ngươi nữa, ai cũng xấu.” Nàng giận trách đánh Sơn Gia Hủy và Hướng Hinh Ninh

“Thử nhìn xem, người hào phóng như vậy cũng có lúc ngượng ngùng kìa.” Sơn Gia Hủy và Hướng Hinh Ninh giễu cợt nàng.

Ba vị cô nương hi hi ha ha, cãi nhau ầm ĩ, rất vui vẻ.

Lâm Đàm sai người lấy ra vài món đồ trang trí bằng


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện