Kiều Nữ Lâm gia

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Puck - Diễn đàn

Lâm Thấm chơi thật vui vẻ ở Tề gia hơn nửa ngày mới cáo từ.

Có nàng ở đây, không khí rất sống động, Điền phu nhân và Tề Vân thỉnh thoảng bị nàng chọc cho cười.

Lúc tiễn nàng đi, đều lưu luyến không rời.

“Có a Thấm ở đây, con không phải lo tịch mịch.” Điền phu nhân tính toán thay nữ nhi bảo bối, “Cho dù nương và a cha con trở lại Ngạc Tây cũng yên lòng.”

Tề Vân nũng nịu, “Thì ra bởi vì có a Thấm, nương mới yên tâm về con sao.”

“Không chỉ có A Thấm.” Điền phu nhân cười nói: “Đây không phải còn có La phu nhân sao, tính tình nàng ấy rất sảng khoái, không phải kiểu mẹ chồng làm khó con dâu. Còn nữa, lục ca con cũng ở lại kinh thành, thứ nhất hắn thích kinh thành phồn hoa, thứ hai để con một mình ở đây cũng quá mức lẻ loi hiu quạnh, cho nên lục ca con ở đây, con cũng đã có nhà mẹ rồi.”

Tề Vân rất cảm động, “A nương, nương đối với con thật tốt.”

Điền phu nhân cười, “Đây không phải là chủ ý của nương, là a cha con nói ra trước.”

Tề Tướng quân rất hài lòng Lâm Khai người con rể này, nhưng con rể có tốt nữa, nghĩ đến một thân một mình nữ nhi ở lại kinh thành thì hắn vẫn đau lòng, dù sao Tề Á vẫn luôn có hứng thú với văn hóa trung nguyên, nên hắn đã đề nghị Tề Á lưu lại làm bạn bảo vệ muội muội, Điền phu nhân tự nhiên không có dị nghị.

Tề Vân kín đáo thở dài một hơi, “Nếu như a cha có thể đưa bà về quê, con sẽ cảm kích bà hơn.”

Mắt thấy sẽ phải làm đám cưới, trong nhà lại có vị lão thái thái không biết khi nào sẽ nổi trận đình, không lựa lời mà nói, Tề Vân vừa nghĩ tới đã phiền não.

Điền phu nhân cũng nhíu chặt chân mày rồi, “A Vân con yên tâm, nhất định sẽ đưa bà con đi, sẽ không để cho bà con tiếp tục lưu lại ở đây.”

“A cha sẽ đồng ý sao?” Tề Vân lo lắng.

Tề Tướng quân vẫn rất hiếu thuận.

“Hắn không đồng ý cũng phải đồng ý.” Điền phu nhân cười lạnh, “Hoặc chỉ đưa bà con đi, hoặc hắn và bà con cùng đi. Xem hắn làm thôi.”

Điền phu nhân thật sự bị chọc giận, không tha cho Tề lão phu nhân.

Ngay trước mặt Lâm Thấm mắng Tề Vân như vậy, có thể nhẫn nại nhưng không thể nhẫn nhục.

Đây may nhờ Lâm Thấm là một hài tử thông minh, nếu như hơi kém một chút, sẽ nhìn Tề Vân như thế nào? Về sau Tề Vân ở nhà chồng còn có thể ngẩng đầu lên hay không? Điền phu nhân không nghĩ thì thôi, càng nghĩ càng căm tức, hận không thể lập tức sai người gọi Tề Tướng quân về, để cho hắn cùng với mẹ ruột của hắn cùng về quê đi, về sau cũng đừng trở lại nữa.

Tề Vân hé miệng cười, “A nương, trước kia nương không lợi hại như vậy.”

Tuy rằng Điền phu nhân là ái nữ của Thổ Ty Vương, nhưng đối với Tề Tướng quân vẫn rất dịu dàng, không hề lấy quyền thế đè người.

Điền phu nhân xì một tiếng khinh miệt, “Phi, ngày trước khi hắn còn trẻ anh tuấn, nương bị sắc mê hoặc, hiện giờ hắn già rồi, nương đã thức tỉnh, vậy còn không được sao?” Nói xong lời hờn dỗi, chính nàng cũng bật cười.

Vì vậy, hôm nay sau khi Tề Tướng quân trở về, Điền phu nhân lại kêu các con đi ra ngoài, thị nữ càng đuổi ra xa xa, sắc mặt âm trầm thuật lại chuyện ngày hôm nay, “... Ta đã không chịu nổi rồi, chàng dẫn bà ta về quê đi, nơi này không cần hai mẹ con chàng đâu.”

Tề Tướng quân bị dọa sợ, “Khuê nữ xuất giá, ta làm cha không ra mặt chủ trì sao được chứ? Không được không được, ta không thể đi được, chỉ đưa nương về là được rồi.”

Điền phu nhân cố ý khích hắn,
“Đây chính là mẹ ruột của chàng đó, chàng không sợ chàng đưa bà ta về rồi, bà con ở quê sẽ nghị luận chàng sao?”

Tề Tướng quân ngẩn người, dậm chân nói: “Nghị luận thì nghị luận đi, đây cũng không có cách nào cả!”

Ngày trước Tề lão phu nhân chỉ ép hắn gả Tề Vân cho cháu trai nhà mẹ, hắn không để ý thì thôi. Bây giờ lại mắng Tề Vân ngay trước mặt thông gia, dễ thấy tính toán thất bại, tức giận trong lòng không có chỗ xả, vậy giờ mà còn giữ bà lại ở kinh thành, không biết sẽ còn ồn ào ra chuyện gì nữa, Tề Tướng quân chỉ có một nữ nhi này, chuyện vui gả nữ nhi cũng không thể bị Tề lão phu nhân phá hư được, thà đưa bà về quê cho xong.

Điền phu nhân vốn định chế nhạo hắn mấy câu, nhưng suy nghĩ tới hắn có mẹ ruột như vậy cũng đáng thương, lời đến khóe miệng lại nuốt xuống.

“A Thấm nói như vậy.” Điền phu nhân lại thuật lại lời Lâm Thấm nói, “... Tuy là lời nói của hài tử, nhưng nghĩ lại cũng có đạo lý. Thời gian này bà ta luôn luôn cáu giận nóng nảy, trong lòng nhất định không vui, thay vì như vậy, không bằng làm một tòa nhà thật lớn ở quê, người hầu thành đoàn, uy phong lẫm liệt, để cho bà ta nở mày nở mặt trước người quen cũ, có lẽ tâm tình của bà ta tốt rồi, sẽ không lên cơn nữa. Như thế, cũng là chúng ta hiếu thuận, chàng nói đi?”

Tề Tướng quân rất động lòng, “Nếu như vậy mà bà vui mừng, vậy khẳng định đưa về đi. Bà đã không lạ gì cẩm y ngọc thực, kim ngân tài vật cũng không lọt được vào mắt, có thể khiến cho bà vui vẻ cười to, đây khó có được.”

Hai phu thê lập tức quyết định chuyện này.

Tề Tướng quân mạnh mẽ vang dội, kêu người xây một tòa nhà lớn ở quê, trang trí xa hoa lộng lẫy. Bởi vì Tề lão phu nhân còn có một nữ nhi, cũng chính là tỷ tỷ của Tề Tướng quân, Tề Tướng quân sai người đón tỷ tỷ hắn qua làm quản gia, tỷ tỷ của hắn có được tòa nhà lớn như vậy để ở, cái gì cũng đều thượng hạng, có gì miễn cưỡng chứ? Nên dọn dẹp trong ngoài sạch sẽ sáng ngời, chỉ chờ Tề lão phu nhân về ở.

Tề Tướng quân tự mình khuyên Tề lão phu nhân mấy lần, Tề lão phu nhân vốn không chịu, nhưng hôm nay Tề Tướng quân nói với bà về các thân thích tam cô lục bà, ngày mai lại nói với bà về cháu trai ngoại cháu gái ngoại, các cháu chắt, chỉ nói mọi người đều như trông sao trông trăng sáng mong đợi bà về, đợi bà về rồi, nhất định sẽ từ sớm đến muộn được các thân thích vây quanh hỏi thăm chuyện mới mẻ, Tề lão phu nhân nghĩ tới cảnh tượng các thân thích tranh nhau nịnh nọt bợ đỡ bà, đã hơi động lòng, “Cũng đúng, ngày trước cô bảy và dì tư của con xem thường ta đó, nhưng mà, nếu như nhìn thấy ta hiện giờ như vậy, chẳng phải tức chết rồi sao.”

Tề Tướng quân mừng rỡ, lại thêm vài mồi lửa, “Đúng vậy, tòa nhà của cô bảy có thể so sánh với tòa nhà của chúng ta sao? Xiêm áo trang sức của dì tư nào bằng một nửa của ngài! Khẳng định tức chết rồi, đố kỵ muốn chết.”

Tề lão phu nhân cuối cùng bị hắn nói động lòng.

Phú quý không về cố hương, giống như áo gấm đi đêm, ai biết được? Tề lão phu nhân quyết định về


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện