Vô số tiếng lớn nhỏ tại áp lực lên Mạc Phong Tức, Mạc Phong Tức bực bội sao trước kia tiền Thái tử nhà nhã như vậy sao tới lượt hắn lại là cục diện loạn lạc như vậy… Nghĩ tới hiện tại biên quan không yên ổn, giặc ngoại xâm thì đang lăm le cách không xa kinh thành.
Tia hi vọng duy nhất thì lại không có tung tích, nếu như nói về Mạc Ảnh Quân, Mạc Phong Tức thật sự đã mong Mạc Ảnh Quân đừng bình an trở về, nếu như vậy chỉ cần Hoàng đế băng hà, Thần vương biến mất, hắn sẽ thuận lý thành chương mà ngồi vững ngai vàng.
Và cả nữ nhân vốn lên thuộc về hắn kia nữa, nàng sẽ ngoan ngoãn chạy vào vòng tay của hắn…..
“ Đủ rồi, các vị đại nhân đang làm loạn triều cương sao?” Thái Hậu dùng lực gõ quyền trượng một tiếng lên sàn, giọng không rõ vui giận lên tiếng.
“ Chúng thần không giám!” Tuy nói vị trí Thái tử này chưa chắc đã vững nhưng hiện tại là người giám quốc bọn họ vẫn phải cho hắn vài phần mặt mũi, còn có Thái hậu nữa thủ đoạn của vị này không phải các đại thần ở đây chưa nhìn thấy.
“ Thái tử, con nên hạ chỉ rồi!” Thái hậu đưa cho Lý Chính một tấu sớ, Lý Chính khom người nhận lấy giao tới tay Mạc Phong Tức.
Mạc Phong Tức đọc xong biểu cảm thất lạc, Thái hậu tuy nói chỉ là người đưa ra ý kiến gợi ý cho người giám quốc là hắn nhưng quyền lực giữa hắn và bà, bên nào nặng hơn ai cũng rõ.
Mạc Phong Tức cung kính cúi đầu với Thái hậu, sau đó quay đầu dùng giấy đứng thẳng lưng, kêu Lý Chính tuyên chỉ.
Lý Chính chạy tới nghe chỉ, sau với vẻ mặt hoảng mang tuyên chỉ.
“ Điện hạ có chỉ, các đại thần tiếp chỉ! Hiện nay kinh thành lâm nguy, phụ hoàng bệnh nặng, Cô thân là người giám quốc phải nhận lấy trách nhiệm vì không thể kiểm soát khiến dân chúng chịu khổ.
Nay lệnh Phi Vệ Quân lục soát khắp thành, làm chặt chẽ an ninh, đuổi thổ phỉ, hoa khấu ra khỏi Kinh thành, bắt được người có hành vi sai trái giết bất luận tội.
Thiếu Khanh Hải Phi Tịnh đem theo thủ vệ ngay chiều nay xuất phát tìm tung tích của Thần gia quân! Công bộ Thượng thư, Công bộ thị lang, trích ra 500 vạn lượng bạc dùng để sửa chữa, hỗ trợ dân bị nạn!”
“ Chúng thần lĩnh chỉ!”
“ Còn một chỉ, các vị đại nhân tiếp chỉ!”
Vẫn còn một chỉ, các đại thần ý tứ nhìn nhau, đến Thái hậu cũng phóng ánh mắt về phía bóng lưng thẳng tắp của Mạc Phong Tức, hắn muốn làm gì?
“ Kinh thành loạn lạc, giặc cỏ hoành hành, trong lúc này an toàn của gia quyến tướng quân ra trận là quan trọng nhất……” Hắn nói gia quyến của các tướng lĩnh sẽ được đưa tới Hoàng cung để nhận được sự chăm sóc và bảo vệ của Hoàng gia, coi như thay lời cảm ơn cho sự vất vả của tướng lĩnh trong quân.
Nhưng hắn băn khoăn trong gia quyến của họ có nữ nhi chưa gả, vậy nên nếu nhà có nữ nhi chưa gả sẽ cùng gia quyến vào biệt viện.
Còn lại sẽ vào Hoàng cung…..
……
Mà trong số tướng lĩnh ra quân, Mạc Phong Nhiên, Mạc Phong Thành chưa có thê nhi vậy nên không tính.
Những vị tướng quân còn lại như Trác Bác Hầu, Vĩnh Ninh Hầu, Ngũ Vương gia đều có nữ nhi vậy nên điều tính vào biệt viện.
Duy chỉ có Mạc Ảnh Quân nữ nhân của hắn không có….
Hứa Quân Dao nghe tin tức từ Hàn Anh, nàng đứng dậy khỏi ghế khuôn mặt lộ rõ sự hoảng hốt và lo lắng.
Nàng rời khỏi phòng của tiểu quận chúa, cùng Hàn Anh và Mạc Xuyên tới thư phòng.
Hứa Quân Dao ra tháng cũng không có khác biệt gì nhiều, ngoại trừ cơ thể phát tướng lên một chút về cơ bản cũng không béo lên bao nhiêu.
Người ta khi sinh con xong mất nhiều thời gian để lấy lại dáng và giảm cân nhưng nàng lại chẳng mất bao nhiêu thời gian.
Hứa Quân Dao có quá nhiều chuyện phải lo, nàng còn lo lắng cho Mạc Ảnh Quân chưa thấy tin tức gì.
“ Các vị đại thần nói như thế nào?”
“ Hồi Vương phi, các vị đại thần kịch liệt phản đối còn đòi đập đầu chết trước Đông cung.” Hứa Quân Dao biết đây gọi là lấy cái chết can gián.
Chỉ vừa ban đương nhiên các vị đại nhân phản đối kịch liệt nhưng Mạc Phong Tức hỏi họ có biện pháp nào khác tốt hơn không, giặc thì đã cận kề, nếu