Mạc Đông rơi vào hôn mê, Mạc Ảnh Quân muốn biết thêm cũng chẳng hỏi được gì! Quân Y được gọi tới trong đêm, bị ánh mắt của Mạc Ảnh Quân nhìn tới trễ dại da đầu, tay run rẩy châm cứu cho Mạc Đông.
Qua một nén hương, Mạc Thất từ quần áo của Mạc Đông tìm được hai lá thư.
“ Vương gia thứ này được tìm thấy trên người của Mạc Đông!”
Mạc Ảnh Quân không chần chờ mở ra xem, không ai biết nội dung trong bức thư là gì, những người có mặt lúc đó chỉ biết, sau khi đọc xong Thần Vương gia có biểu cảm rất khó coi, khí tức trên người hắn tỏa ra khiến người ta sợ hãi.
Mạc Ảnh Quân ra khỏi quân doanh, ra lệnh nửa đội quân theo hắn ngay lập tức trở về kinh thành.
Còn nửa đội còn lại sáng ngày mai theo Lệnh của Thời Vân Triệt dọc đường phía Nam, đánh thẳng vào Kinh.
Mạc Phong Thành cùng Từ Tu Kiệt với một nhánh quân xử lý tàn dư vẫn chưa kịp tụ họp với họ, Mạc Ảnh Quân sai người báo tin cho Mạc Phong Thành, đổi hướng đi Vĩnh Châu, đuổi địch quốc lấy lại thành.
Mạc Ảnh Quân không đợi đội quân chấn chỉnh lại một mình chạy đi, Mạc Thất sợ hãi ngay lập tức chạy theo.
Thời Vân Triệt bị gọi dậy trong đêm, hai mắt lờ mờ nhưng ngay sau đó bức thư còn nằm trên tay Mạc Ảnh Quân rơi vào tay Thời Vân Triệt, nội dung trong đó khiến chàng thiếu niên khiếp sợ….
“ Ảnh Quân lúc chàng nhận được thư này ta cũng không chắc được cục diện của Kinh thành sẽ như thế nào, hiện tại địch quốc bắt tay nhau đã đánh chiếm nhiều thành của Mạc Hi không bao lâu nữa sẽ tiến gần tới Kinh thành.
Mà chàng vẫn chưa có tin tức gì hết, ta rất lo lắng, tình hình Kinh Thành bất ổn mọi ánh nhìn cũng đổ dồn vào Vương phủ……” Hứa Quân Dao chỉ nói những chuyện quan trọng, Thời Vân Triệt đọc xong mặt căng lên đem thư đi đốt.
Hắn ngay lập tức ra ngoài trấn chỉnh binh sĩ, cùng hai phó soái của Mạc Ảnh Quân chuẩn bị lên đường.
Để lại một nhóm người bảo vệ Mạc Đông còn lại ngay sau khi Mạc Ảnh Quân rời đi không lâu cũng lập tức rời doanh trại.
Còn bức thư thứ hai Mạc Ảnh Quân đã đốt ngay khi đọc xong, sát khí trên người Mạc Ảnh Quân khiến những người chứng kiến nhiều năm sau vẫn không thể quên được.
Lần này Mạc Ảnh Quân trở về e rằng Kinh thành sẽ có một trận long trời lở đất.
……….
Hứa Quân Dao đến Ngọ Môn Quan, từ xa nàng đã thấy bóng dáng Thời Tịnh Kỳ đứng chờ sẵn, Thời Tịnh Kỳ một thân hồng y cực kỳ chói mắt.
Hứa Quân Dao thấy rất nực cười, vị đại tỷ luôn tỏ ra cao cao tại thượng trước nguyên chủ, bây giờ lại phải cúi mình chờ hai canh giờ để đón người nàng ta(Thời Tịnh Kỳ) coi thường vào cung.
Hứa Quân Dao không biết Thời Tịnh Kỳ sau này liệu có hối hận khi bất chấp tất cả để gả cho Mạc Phong Tức không?
Thời Tịnh Kỳ đợi mãi không thấy Hứa Quân Dao xuống khỏi xe ngựa, nàng ta nắm chặt khăn tay bước ra khỏi bóng mát, đứng dưới ánh nắng cất giọng: “ Cháu dâu tham kiến Tiểu hoàng thẩm, tiểu hoàng thẩm vạn phúc kim an!” Dù được cung nữ che ô nhưng dưới trời nắng gắt, Thời Tịnh Kỳ giữ tư thế hành lễ một lúc lâu trên trán cũng xuất hiện mồ hôi mỏng.
Hứa Quân Dao dường như không thèm nghe nàng gọi, vẫn ở trong xe ngựa, một chút động tĩnh cũng không có.
Mãi một lúc sau, Hứa Quân Dao mới khoan thai xuống khỏi xe ngựa.
Hứa Quân Dao đi lần này bên cạnh chỉ có Đông Ca, còn lại một người thân cận nào cũng không đem theo, nàng trên môi cười nhẹ.
“ Cháu dâu vất vả rồi!” Cũng không cho nàng ta đứng dậy, Hứa Quân Dao nhìn vào trong, kiệu đã chờ sẵn.
Hứa Quân Dao bước đi bỏ Thời Tịnh Kỳ vẫn đứng đó, khi ngồi lên kiệu mới mở miệng: “ Xem ta này trí nhớ thật kém, cháu dâu không cần đa lễ đứng dậy đi!”
Hứa Quân Dao đã đi xa Thời Tịnh Kỳ tức giận không có chỗ phát chỉ có thể cắn răng nhịn xuống, bị xỉ nhục công khai như thế nhưng Thời Tịnh Kỳ vì bối phận không thể làm gì.
Thời Tịnh Kỳ không hề biết ngay từ giây phút nàng ta chấp nhận đi tới Ngọ Môn Quan đón Hứa Quân Dao, thì cả đời này nàng ta đã thua Hứa Quân Dao rồi.
Thời Tịnh Kỳ vẫn