Giang Thư Mặc cười khổ, nếu không phải vì vị cô mẫu đó thì Giang gia bọn họ nào phải đi đến bước đường này cơ chứ? Giang Thư Mặc nhìn Thời Vân Triệt, người trước mặt có vài nét giống như nữ nhân đó, Giang Thư Mặc như nhìn thấy nàng thông qua Thời Vân Triệt, cũng đúng Thời Vân Triệt là đại ca của nàng, sao có thể không giống nhau cơ chứ.
Kế sách cổ quái như thế kia chỉ có huynh muội họ có thể nghĩ ra, lực chú ý của huynh muội Thời gia này cũng cực kỳ đặc biệt, thay vì hỏi vì sao Giang Thư Mặc lại có thể nắm binh mã Tây Lương, Chân Lạp thì lại nhắc nhở Giang Thư Mặc, Mạc Hi cũng là nhà của ngươi, ngươi lại đưa ra yêu cầu để cứu nhà của mình? Nói không có quỷ ai sẽ tin!
“ Thời đại công tử không giấu gì công tử, nhà ta có một phản tặc, vì cớ đó ta chỉ có thể đưa ra một điều kiện để đổi cho Giang gia một con đường sống!”
Thời Vân Triệt nhếch môi, hắn cười lạnh: “ Giang công tử coi ta là kẻ ngốc sao? Nếu như muốn tìm một con đường sống thì nên đi tìm Hoàng đế, chứ ta chỉ là một phó soái nhỏ thôi!” Phản tặc? Chắc chắn đây là tội phản quốc nếu không Giang gia tuyệt đối sẽ không phải đi tới bước đường cùng như thế này, Thời Vân Triệt đoán Giang Thư Viễn đại ca của Giang Thư Mặc không đi tìm Mạc Ảnh Quân, vì không muốn dùng ân tình làm Mạc Ảnh Quân khó xử, nên muốn thông qua hắn cầu tình trước Mạc Ảnh Quân.
Quả thật Thời Vân Triệt rất cần binh mã nhưng hắn không thể sơ xẩy, hắn không thể mạo hiểm đánh đổi an nguy của Mạc Ảnh Quân, nếu không muội muội hắn sẽ đau buồn.
Giang Thư Mặc biết Thời Vân Triệt sẽ không dễ dàng tin tưởng như thế, Giang Thư Mặc mở lời: “ Chắc Thời Công tử đã nghe chuyện trong kinh vậy nên bây giờ còn ai có thể đảm bảo chắc chắn đường sống cho Giang gia ta hơn Thần Vương gia chứ?”
“ Đúng thật là như vậy nhưng Giang công tử nếu không nói rõ nội tình với ta, bao gồm cả quan hệ của công tử và Tây Lương thì ta cũng không thể an tâm dùng số quân sĩ này được!”“ Kế sách mà Thời công tử dùng, chắc chắn không thể dùng lại ở đây nữa, khi thắng trận toàn bộ những gì công tử muốn biết Giang Thư Mặc ta sẽ không giấu giếm!”
Giang Thư Mặc không muốn nói, bởi sợ ánh mắt khác thường sẽ dồn về Giang gia, sợ cố gắng cuối cùng của tổ phụ hắn công cốc.
Giang Thư Mặc muốn giữ cho Giang gia một đường lui, Giang Thư Mặc có tham vọng, hắn không chỉ muốn sống mà còn muốn vinh quang của Giang gia không đứt đoạn.
Giang Thư Mặc không muốn Giang gia một đời vinh quang cứ thế mà bị hủy hoại trong tay một nữ nhân điên loạn.
Giang Thư Mặc đã biết vì sao Mạc Ảnh Quân lại không để ý đến Giang Thi Hàm, nữ nhân điên rồ đó, vì cái gọi là tình yêu khắc cốt ghi tâm của nàng ta, mà làm đủ chuyện không thể tưởng tượng nổi.
Tình yêu điên loạn như vậy, ai mà giám nhận! Càng làm Giang Thư Mặc hận hơn là, hắn hình như bị di truyền từ cô mẫu đó, Giang Thư Mặc cũng từng có suy nghĩ điên rồ với một nữ nhân, may mắn hắn đã kịp kiềm chế lại.
Tuy thái độ của Giang Thư Mặc cứng rắn tỏ ý không muốn nói ngay lúc này nhưng Thời Vân Triệt cũng không thỏa hiệp: “ Giang công tử ngươi không nói lý do còn muốn ta cho ngươi một đảm bảo? Vụ làm ăn chưa biết lời lỗ này, Thời Vân Triệt ta không làm?”
Giang Thư Mặc còn muốn nói thêm thì Giang Thư Viễn đã không nhịn được, vốn dĩ Giang Thư Viễn không muốn lộ diện nhưng Giang Thư Viễn không nhịn nổi nữa.
Giang Thư Viễn khác Giang Thư Mặc, Giang Thư Viễn chỉ cần Giang gia có một con đường sống là được.
“ Thời công tử ta sẽ nói toàn bộ cho công tử, công tử có thể hứa với ta ngoại trừ Mạc Ảnh Quân, công tử sẽ không đem chuyện này kể cho bất kỳ ai nữa?”
Thời Vân Triệt đồng ý, Mạc Hi cần viện binh là thật, bây giờ nếu không có số binh mã kia Thời Vân Triệt hay Mạc Phong Thành đều chẳng có cánh nào chiến thắng cả.
Nếu không thể trước thời