Hứa Quân Dao cười nhẹ nhìn Đàm ma ma nàng hiểu ý bà, ở thế giới này đa phần mấy nữ nhân đều sắp xếp thông phòng tiểu thiếp là nô tỳ hồi môn của mình cho phu quân, một là để họ nhớ ơn mình không làm ra điều gì quá đáng, hai là trước mặt phu quân cùng bên ngoài mình mang tiếng hiền huệ.
Nhưng Hứa Quân Dao nàng không cần nam nhân của nàng chỉ có thể là của nàng, nếu hắn thực sự tìm nữ nhân khác thì người này nàng cũng không cần nữa.
“ Ma ma ta hiểu ý ma ma nhưng chuyện này sau này không cần nhắc nữa nếu hắn thực sự cần nữ nhân khác một vương gia như hắn có người nào không có được! Hơn nữa ta và hắn tân hôn chưa bao lâu ma ma sao đã nhắc chuyện này rồi!”
“ Lão nô….lão nô biết người và vương gia tân hôn chưa bao lâu vẫn còn mặn nồng nhưng người nghĩ xem một thời gian nữa vài ngày nguyệt sự của người vương gia còn nín nhịn nhưng nếu là 9 tháng mang thai thì…..
mấy nha đầu hồi môn của người đều là những người ngoan ngoãn…..” Đàm ma ma không biết vì chột dạ điều gì nói cũng không nhìn thẳng mắt nàng.
“ Ma ma ta nói rồi điều này không cần nói lại nữa, nếu các nàng muốn có thể tự tìm vương gia còn người của ta, ta không hy vọng các nàng làm thiếp!” Hứa Quân Dao nhấn mạnh, Đàm ma ma thấy nàng cương quyết cũng không nói thêm gì nữa.
Đàm ma ma ra ngoài được một lát Hứa Quân Dao vẫn trầm tư, nàng cảm thấy Đàm ma ma này rất lạ từ ngày đầu tiên đã lạ rồi, bà không phải là người hầu hạ nguyên chủ từ nhỏ mà là sau này Thời Quân Dao mười một tuổi được mua vào phủ vừa hay phòng nàng thiếu một ma ma nên vào viện của nàng.
Mấy hôm nay bà luôn để ý thói quen của Mạc Ảnh Quân hơn nữa còn tìm hiểu hai người có hoà thuận ở chung không, có mấy lần vào buổi tối còn ở ngoài phòng nghe lén hai người.
Ban đầu nàng cứ nghĩ ở ma ma này đang vì nàng nên như thế nhưng bây giờ nghĩ lại thật lạ….
“ Xuân Linh tỷ đứng đây làm gì vậy!” Xuân Hoà thấy Xuân Linh đứng ngoài cửa một lát sau cùng Đàm ma ma nói gì đó, nãy giờ vẫn đứng cười cười cũng không biết là làm sao?
“ Không có, làm việc đi để ý người khác làm gì?” Xuân Hoà thấy thái độ gần đây của Xuân Linh rất lạ cứ coi mình như bề trên sai bảo các nàng.
Nhưng nàng cũng mặc kệ nàng không muốn gây chuyện ảnh hưởng vương phi….
“ Bên ngoài có chuyện gì vậy?” Xuân Hoà đem trà bánh vào trong, Hứa Quân Dao nghe ồn ào liền hỏi.
“ Dạ không có gì, là nô tỳ cùng Xuân Linh tỷ nói vài câu thôi!”
“ Miên Miên đâu rồi?” Hứa Quân Dao bây giờ mới nhớ ra từ sáng giờ không thấy Miên Miên.
“ Hồi Vương Phi Miên Miên tỷ đi lấy vải may đồ mùa thu cho người rồi!” Xuân Hoà quy củ trả lời.
“ Ta biết rồi em ra ngoài đi, bánh này ta không muốn ăn em đem ra ngoài ăn đi!” Hứa Quân Dao cười nhẹ với tiểu cô nương, nàng thấy ở nơi này có kiểu thưởng đồ ăn nên cũng học theo nhưng nàng chỉ thưởng đồ mình chưa đụng tới thôi.
“ Tạ ơn vương phi!”
…….
Mạc Ảnh Quân hạ triều xong liền tới thư phòng vừa vào tới đã thấy La thần y ngồi bên bàn cờ, cùng Mạc Đông chơi cờ.
“ Vương gia!” Thấy hắn vào hai người lập tức đứng dậy hành lễ.
“ Đứng dậy đi! La thần y chơi cùng bản vương một ván cờ!” Mạc Ảnh Quân thay cẩm bào mặc thường phục ở nhà ngồi xuống bàn.
“ Vương gia hôm nay gọi lão tới đây không biết là có chuyện gì?” La thần y tay đặt xuống một viên cờ thận trọng hỏi.
“ Nguyệt sự có thể làm thế nào cho nó dừng lại không?”
La thần y:……vương gia vậy mà hỏi lão về nguyệt sự? Còn dùng bộ mặt nghiêm túc như thế kia nữa, có đùa không vậy đây còn là vương gia anh minh thần võ mà ông tình nguyện đi theo không vậy?
“ Sao vậy? Khó trả lời lắm sao?” Mạc Ảnh Quân đặt xuống một quân cờ đen xuống nghiêng mặt nhìn khuôn mặt như ăn phải ruồi của La thần y, điều hắn hỏi khó trả lời lắm sao?
“ Khụ…vương gia nguyệt sự của nữ nhân là quá trình tự nhiên không thể dừng lại, nó sẽ biến mất ở độ tuổi nhất định là khoảng ngoài tứ tuần!” La thần y cảm thấy cái mặt già của ông muốn bỏ luôn rồi, y thuật của lão có người cầu không được vậy mà lại mất thời gian vào việc giải thích nguyệt sự của nữ nhân.
Ông không khỏi suy đoán đây là vương phi tới nguyệt sự, vương gia khó chịu nên hỏi lão đấy chứ?
“ Vậy có cách nào giúp nàng không đau đớn trong mấy ngày đó không?” Mạc Ảnh Quân nghiêm túc tiếp tục hỏi.
“ Trong mấy ngày này không thể để vương phi ăn mấy đồ có tính hàn, đồ cay cũng nên hạn chế! Không nên để vương phi bị lạnh, vương gia hôm nay ta tới Mạc Đông thị vệ có nhờ ta kiểm tra qua thức ăn của vương phi….!” Mặt La thần y bỗng nhiên ngưng trọng…
“ Có vấn đề gì sao?” Mạc Ảnh Quân buông quân cờ trên tay xuống chờ lão trả lời.
“ Vương gia mấy món ăn này đều không có vấn đề gì, nhưng là vương gia có từng nghe tới tương khắc chưa?” La thần y đặt một quân cờ xuống cả bàn cờ bây giờ như đã định quân đen không có đường thắng.
“ Tương khắc là sao?”
“ Mấy món ăn này nếu ăn riêng thì không vấn đề gì nhưng nếu ăn chung với nhau thì lại