Một ngày trôi qua có chút nhanh bên ngoài đã tối đen một mảnh, Hứa Quân Dao ngồi ngâm mình trong nước nóng nhớ lại chuyện hôm nay, không khỏi suy nghĩ một chút một lát nữa Mạc Ảnh Quân trở về nàng nên đối mặt với hắn như nào nhỉ? Chuyện xảy ra cứ như tua ngược lại trong đầu nàng vậy, câu nói của Mạc Ảnh Quân lại vang lên trong đầu nàng: “ Nương tử nàng có thực sự xem trọng quan hệ phu thê của ta với nàng không?”
Có điều Mạc Ảnh Quân thật sự nghĩ đúng, Hứa Quân Dao thật không để tâm hôn nhân giữ hai người cho lắm, bởi vì xương cốt linh hồn của nàng vẫn là người hiện đại, đối với việc hôn nhân không có tình yêu thâm tâm nàng vẫn có chút kháng cự.
Thời gian này đúng là với hắn có chút cảm giác nhưng chung quy vẫn là chưa đủ.
Nàng vẫn là Hứa Quân Dao không phải là Thời Quân Dao của nơi này.
Nhưng hôm nay nàng lại hứa với hắn rồi, một đời một kiếp một đôi.
Hứa Quân Dao đưa tay nên áp vào lồ ng ngực mình, nàng có cảm tình với hắn nàng không phủ nhận nhưng loại cảm tình này sâu tới đâu nàng cũng không rõ.
Nàng thích gương mặt của hắn, thích sự ôn nhu nho nhã của hắn thích bộ dạng hắn bảo vệ nàng mọi lúc.
Trong lúc nguy hiểm người đầu tiên nàng nghĩ tới là hắn, lúc hắn thân mật với mình nàng cũng không thấy phản cảm thậm chí còn muốn đáp lại, kiếp trước quen bạn trai nhưng hai người cực kỳ trong sáng ngoại trừ hôn môi cái gì cũng không làm, đấy cũng là lý do nàng bị phản bội.
Có lẽ nàng thích hắn nhưng hắn có thích nàng không thì nàng không biết.
Hôm nay hắn cũng đã cho nàng một lời hứa hẹn, Hứa Quân Dao cong môi đâm lao thì phải theo lao thử một lần lại không mấy cái gì cùng lắm bị phản bội lần nữa thôi.
Dù sao thì trước khi hắn phản bội nàng vẫn là đem hắn ăn sạch sẽ, hắn đẹp thế kia cơ thể chắc chắn không tệ loại chuyện này nàng cũng không thiệt.
Đến lúc đó ai phản bội ai còn chưa biết đâu, nếu hắn giám sau lưng nàng có nữ nhân khác nàng cũng sẽ nằm trong lòng nam nhân khác cho hắn xem.
Tâm trạng vui vẻ vì kế hoạch ôm mỹ nam của mình kéo dài tới tận lúc nàng ra ngoài, ngồi trên ghế quý phi nghĩ tới tương lai xung quanh mỹ nam bên cạnh liền bật cười.
Mạc Ảnh Quân trở về đúng lúc này, nàng nửa nằm nửa ngồi trên ghế một tay cầm một quyển sách tay còn lại ôm tiểu Khanh Khanh trong ngực, cũng không biết là có chuyện gì vui giọng cười lanh lảnh chọc người khác ngứa ngáy.
Hắn lại gần một lát nàng vẫn chưa phát hiện ra….
Ánh mắt Mạc Ảnh Quân rơi vào con sói nhỏ đang híp mắt thoải mái co tròn người nằm trong ngực nàng kia, khó chịu muốn ném nó ra ngoài.
Tiểu Khanh Khanh tự nhiên thấy người lành lạnh ngẩng lên liền thấy “cha nuôi” đang nhìn mình ánh mắt bất thiện liền co cổ cụp chặt đuôi nằm im re.
“ Đang nghĩ gì mà vui vậy?” Mạc Ảnh Quân rời mắt tới quyển sách đang che nửa khuôn mặt của nàng hỏi.
“ Ta đang nghĩ một ngày nào đó Mạc Ảnh Quân phản bội ta, ta sẽ đem toàn bộ tiền của hắn đi bao nuôi mỹ nam.
Sau đó hưởng thụ cuộc sống của…..” Hứa Quân Dao nhận ra có gì đó không đúng lắm liền im bặt.
Dè dặt dịch quyển sách xuống liền nhìn thấy khuôn mặt đen như đít nồi của hắn.
Không khỏi muốn tát cho mình hai cái, đúng là miệng không có then cài phanh không kịp mà.
Hứa Quân Dao căng thẳng vô tình tay bóp chặt người tiểu Khanh Khanh, sói nhỏ đáng thương ngao ngao hai tiếng lắc mình thoát khỏi tay nàng chạy đi.
Hứa Quân Dao ai oán không phải Thời Vân Triệt nói nó sẽ bảo vệ chủ nhân sao, nàng đang gặp nguy hiểm này sao nó có thể lưu loát chạy đi như vậy chứ.
Thời Vân Triệt đang đọc sách bỗng hắt xì hai cái, thời tiết cũng không lạnh lắm hắn sẽ không bị cảm đâu nhỉ.
Hứa Quân Dao nhìn Mạc Ảnh Quân từ từ lại gần, hắn cúi đầu từ trên cao nhìn xuống nói: “ Nàng vừa nói gì?” Giọng nói hắn không lạnh không nóng nhưng càng như thế Hứa Quân Dao càng sợ nha.
Hứa Quân Dao bắt lấy tay hắn kéo hắn ngồi xuống ghế cười lấy lòng nói: “ Ta nói chàng hôm nay vất vả rồi còn lo về sớm với ta nữa vất vả cho chàng!” Sau đó liền muốn chạy