Trình ma ma hơi bất ngờ nhìn Vũ Nương rồi nhìn Hứa Quân Dao đứng trước nàng.
Vị này với Ngũ cô nướng trong trí nhớ của bà ta hoàn toàn khác biệt, Trình ma ma sửng sốt trong chốc lát sau đó liền cười cười phúc thân hành lễ: “ Vị cô nương này nói quá rồi, bà già ta nào giám bất kính với Vương phi chứ.
Lão nô tham kiến Vương phi, không thể tránh tội ta được Vương phi bây giờ quá khác biệt ngày xưa rồi.”
“ Hỗn xược, quỳ xuống!” Vũ Nương quát lên.
“ Vị cô nương này, ngươi quản hơi nhiều rồi đây là Thời phủ.
Còn chưa tới một nô tỳ như người diễu võ dương oai đâu, ta có sai thì cũng do Lão phu nhân trừng phạt…..”
Trình ma ma còn chưa nói xong Hứa Quân Dao đã nhàn nhạt lên tiếng: “ Vả miệng!” Nàng nói xong thị nữ của Vương phủ đã bước lên chế trụ Trình ma ma.
Còn chưa kịp đụng tay thì….
“ Ta xem ai giám!”
Lão phu nhân từ bên trong đi ra khuôn mặt nghiêm nghị, bên cạnh còn có một nữ nhân khoảng trên 30 tuổi cùng một vị cô nương trẻ tuổi.
Trình ma ma thấy Lão phu nhân đi ra liền vùng vẫy khỏi mấy nha đầu, chạy về phía Lão phu nhân cáo trạng: “ Lão phu nhân phải làm chủ cho lão nô, chứ không lão nô không còn mặt mũi nào sống tiếp nữa.”
Diễn cũng thực hay, Hứa Quân Dao cười nhạt hơi cúi người hành lễ: “ Quân Dao vấn an tổ mẫu.”
“ Không giám nhận hai chữ tổ mẫu của ngươi, vừa tới đã muốn đánh người của bà già này, ngươi đang lên mặt với ai.
Mẫu tử như nhau mà, Từ thị không để bà gì này vào mắt nên để con gái tới đây muốn dẫm lên mặt ta sao? Hôm nay ta ở đây xem ai giám đụng tới Trình thị.” Lão phu nhân nhìn thấy nàng liền ghét bỏ ra mặt, không khách khí ghép cho nàng tội ngỗ nghịch trưởng bối, còn mắng cả mẫu thân nàng.
Nếu truyền ra ngoài thì mười Thời Quân Dao cũng không đủ cho người ta mắng.
Hứa Quân Dao cũng không vội, kéo thẳng vạt áo thẳng lưng nhìn Lão phu nhân, không nhanh không chậm nói: “ Tổ mẫu người còn chưa hỏi chuyện gì xảy ra đã bênh vực Trình ma ma rồi, không khỏi khiến người ta không phục.”
“ Dù là có chuyện gì đi nữa thì cũng không đến lượt nha đầu như ngươi lên tiếng.”
Hứa Quân Dao phản bác lại: “ Tổ mẫu nếu như là chuyện bất kính với hoàng thất thì sao?”
Lão phu nhân sửng sốt nhìn lại đứa cháu gái đã ba năm không gặp này, so với dĩ vãng nàng đã cao lớn hơn nhiều, khuôn mặt cũng thanh thoát hơn không kệch cỡm xấu xí như xưa nữa.
Nhưng điều làm bà ta không ngờ là, đưa cháu ngày xưa bà ta mắng một câu đã cúi đầu không giám ngửng lên, bây giờ lại giám lên tiếng phản bác bà ta như vậy.
Quả nhiên là thiếu dạy dỗ, Vương phi thì sao, chữ Hiếu đi đầu, bà ta chỉ cần dùng lễ nghi cũng có thể đè chết nàng ta.
Lão phu nhân nhìn Trình ma ma ý cho Trình ma ma nói….
“ Lão phu nhân, lão nô oan uổng.
Lão nô chỉ phụng mệnh người đến hỏi Thường ma ma vì sao Phu nhân không tới thôi, không nghĩ tới bị nô tỳ của Vương phủ bên cạnh Vương phi đổ tội oan, Vương phi không xem phải trái đã muốn đánh lão nô.
Lão nô thật không biết mình sai ở đâu mà lại như vậy, Lão phu nhân người phải làm chủ cho lão nô.” Trình ma ma như một diễn viên chuyên nghiệp vậy, còn khóc luôn thiếu nước cắt tay để người ta tin tưởng đó.
“ Ngươi cưỡng từ đoạt lý.”
“ Nô tỳ Vương phủ mặt mũi cũng lớn lắm, dám ở chỗ của ta diễu võ dương oai.
Người đâu bắt nàng ta lại.” Lão phu nhân ra lệnh cho người tới bắt Vũ Nương.
Hứa Quân Dao nhanh chóng bước lên một bước chắn trước mặt Vũ Nương, nàng nghiêm giọng nói: “ Tổ mẫu nghe chuyện không thể nghe từ một phía đâu.
Trình ma ma ngươi không biết tội của mình ở đâu đúng không? Để Bản phi nói cho ngươi biết.”
“ Lão nô rửa tai lắng nghe.” Trình ma ma đắc ý, có Lão phu nhân ở đây dù ngươi là Vương phi thì sao, cũng không thể đụng tới ta.
Hứa Quân Dao cười lạnh nói: “ Thứ nhất ngươi gặp Bản phi không hành lễ, sau đó có bù lễ nhưng lại quá qua loa.
Đây là tội thứ nhất.
Thứ hai có tránh tội ngươi hay không là do Bản phi nói chứ không phải một nô tỳ như ngươi nói.
Vượt mặt chủ tử đây là tội thứ hai.
Thứ ba trước mặt ngươi là Vương phi do chính Hoàng thượng sắc phong, một nô tỳ như ngươi lại giám trước mặt Bản phi hô to gọi nhỏ xưng ta trước mặt Bản phi.
Đây là tội thứ ba.
Cuối cùng mẫu thân ta Từ thị, là chính phu nhân trong phủ có ra sao đi chăng nữa cũng không tới lượt một nô tỳ như ngươi nói.
Tổ mẫu người nói xem nhiêu đây tội đã đủ để phạt bà ta chưa.”
Hứa Quân Dao dứt lời xung quanh lạnh ngắt như tờ, im lặng tới mức có thể nghe thấy tiếng lá rơi chạm đất.
Tào gia cô nương lén liếc nhìn Lão phu nhân bị Hứa Quân Dao chọc tức, bỗng nhiên nàng ta thay đổi suy nghĩ, ai nói nàng là quả hồng mềm cho người ta dễ bóp chứ.
Lão phu nhân đầu tiên là bất ngờ sau đó tức tới đỏ mặt, tới viện của bà ta trách mắng người của bà ta đây là công khai đánh vào mặt bà ta sao?
“ Tổ mẫu người không quản người ở dưới khó tránh khỏi sau này bà ta ra ngoài gây họa sẽ