Hoàng đế nói: “ Đệ bao năm vất vả nơi biên quan, hiện giờ Mạc Hi an ổn mấy phiên bang cũng không giám rục rịch lộn xộn nữa, đệ cũng nên nghỉ ngơi vài năm cùng thê tử khai chi tán diệp, Trẫm dự định sắp tới sẽ nhờ Đức phi giúp đệ để ý chọn lấy hai mỹ thiếp.
Bây giờ chỉ có con thừa tự của đệ, Trẫm cũng có thể yên tâm.”
Mạc Ảnh Quân cười nhạt, hắn thừa biết ý đồ của Hoàng đế, lời hoa mỹ ai nói chẳng được, dễ nghe hay không là ở ý đồ trong lời nói: “ Thần đệ cảm tạ Hoàng huynh quan tâm nhưng hiện tại phủ đệ không cần thêm nữ nhân, qua nhiều nữ nhân rất phiền phức.
Hoàng huynh cũng biết đệ không phải người có thể kiềm chế, nếu như đao kiếm vô tình lại để người ngoài đồn đoán tình cảm huynh đệ ta.
Thời thị cũng là người ngoan ngoãn, đệ chỉ cần nàng giúp mình quán xuyến chuyện trong phủ là được.”
Mạc Ảnh Quân ăn nói khéo léo, không nhắc gì đến biên quan hay nghỉ ngơi, hắn từ chối hợp tình hợp lý khiến Hoàng đế nhất thời không biết đối ứng thế nào.
Hoàng đế cũng biết Mạc Ảnh Quân này không ham mê nữ sắc, thậm chí có lúc khiến người khác hiểu lầm, hắn không thích nữ nhân.
Nhưng Thời Quân Dao đó gả nhầm bởi âm mưu của Mạc Phong Tức, lại khiến hắn yêu thương trở che tới vậy.
Hoàng đế vẫn không tin, phàm là nam nhân hoàng gia, làm gì có ai không tam thê tứ thiếp, cứ cho là nam nhân Mạc gia họ thâm tình thì sao? Bản thân Hoàng đế không phải là cũng không thể cả đời chỉ phòng thủ một nữ nhân, tiên đế, hay rất nhiều minh chứng khác của hoàng thất.
Hơn nữa Hoàng đế không tin người như Mạc Ảnh Quân lại biết yêu, Mạc Ảnh Quân quá máu lạnh, chuyện của Tiêu gia đó nếu như hắn biết không chừng đến cả người kia che chở hắn nửa đời, hắn cũng sẽ không do dự…bao gồm cả Hoàng đế…
Hoàng đế thở dài nói: “ Biết rõ đệ không thích phiền phức, Trẫm cũng đã dặn dò Đức phi chọn người ngoan ngoãn, nhu tình..thôi nếu đệ không cần thì bỏ đi, bao giờ muốn thì nói với Trẫm.
Còn về Thời thị, nàng ta tiếng xấu đồn xa tuy bây giờ đã tu thân dưỡng tính nhưng vẫn thấy không hẳn là người biết điều.
Người nhà nàng cũng không thể để ảnh hưởng tới danh dự của đệ, trước thì phụ thân nàng nháo chuyện phân phủ, đại bá nàng cũng không phải người có thể trọng dụng, mới qua Công bộ một thời gian đã làm xáo trộn mọi chuyện.
Hôm nay lại đến đại ca nàng, không biết nặng nhẹ dám ra tay đánh người ngay trong cung, thật không ra thể thống gì, Trẫm dự định để hắn vào trong quân rèn luyện….”
Mạc Ảnh Quân không cười nữa lập tức nghiêm túc lại.
“ Hoàng huynh đệ cũng định nói chuyện này, Thời đại công tử phong thái, thân thủ đều rất tốt, tương lai sẽ làm trụ cột Mạc Hi ta.
Nhưng cũng tại lần này biết hắn là người sốc nổi, biên quan hiện giờ lại yên bình trong quân cũng không rèn luyện quá nghiêm khắc, hơn nữa hắn là nhi tử nhà trọng thần ai lại thực sự giám để hắn chịu khổ, như thế thì không rèn được người tài.
Đệ đã hỏi qua ý của Thời Thượng thư để hắn thời gian này tới Vương phủ, đệ sẽ chính thức giám sát, rèn luyện hắn quy củ trong quân.
Sau này có xảy ra chuyện hắn cũng có thể sẵn sàng ra trận, đệ gần đây cũng rảnh rỗi nguyện vì hoàng huynh phân ưu.”
Bảo vệ đến như này! Không lẽ hoàng đệ này của hắn thật sự đã động lòng….vậy thì càng tốt là tự ngươi đem điểm yếu tới trước mặt Trẫm.
Hoàng đế rời khỏi ngai vàng đi xuống dưới, vỗ vai Mạc Ảnh Quân.
“ Thật ra hôm nay Trẫm có chuyện muốn thương lượng với đệ.
Đệ ở trong quân chắc chắn sẽ hiểu rõ hơn mấy tên quan Văn chỉ biết lên giọng trên triều, triều đình mấy năm nay bắt đầu ổn định, Trẫm có một số kế hoạch thay đổi, binh phù ở chỗ của đệ Trẫm có muốn làm gì cũng rất khó khăn.
Đám quan lại chỉ biết nhét con cháu nhà mình vào, không tài không cán, sớm muộn cũng loạn triều cương.”
Vốn Hoàng đế còn chuẩn bị một đống lời lẽ hoa mỹ, còn chuẩn bị trường hợp xấu nhất là sẽ đem Thời Vân Triệt ra để uy hiếp nhưng còn chưa kịp làm gì Mạc Ảnh Quân đã ngoan ngoãn giao ra hai mảnh binh phù