Nhưng không khí khói lửa như những đôi vợ chồng bình thường này rơi vào trong mắt Lý ma ma ở phía sau.
Trong lòng coi như cũng có chút run sợ.Bà nhìn Vương gia lớn lên, vị chủ tử này ngay từ khi còn nhỏ có loại tính tình gì?Đó là ngoài mặt thì ấm áp, bên trong lại lạnh như băng.Lão vương gia nạp rất nhiều thiếp, huynh đệ thứ xuất của Cửu gia cũng nhiều, đáng tiếc ai cũng đều coi vị Cửu gia là con vợ cả này như cái đinh trong mắt.Cửu gia rõ ràng cũng biết rõ điểm này.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tuy nhiều lần bị huynh đệ hãm hại bị lão vương gia chán ghét vứt bỏ, hắn lại có thể không lộ thanh sắc, đối với các ca ca hại hắn tiếp tục ôn hòa khiêm tốn.Nhưng đến thời điểm thanh toán cuối cùng, cũng không thấy Cửu gia nhớ tới nửa phần tình cảm huynh đệ.
So với những ủy khuất khổ sở ngày xưa phải gánh chịu, lại càng dã man hơn, lần lượt hoàn trả.Hiện tại vị Cửu gia này và Liễu nương tử thân thiết như vậy, tất cả đều là vì mục đích khác.
Một khi vương gia đạt được tâm nguyện, lại nghĩ đến nội thất mình đã từng cùng một tên trộm tình chàng ý thiếp, có thể trở mặt vô tình, trả được món nợ cuối cùng hay không?Nghĩ đến Liễu nương tử hiện giờ một lòng nhào vào người Vương gia, cùng hắn thật tâm thật ý sống một cuộc sống đứng đắn, Lý ma ma nhịn không được trong lòng lại thở dài.
Tạo nghiệt a!Nhưng Miên Đường cũng không biết Lý ma ma đang lo lắng thay mình, chỉ một lòng một dạ lôi kéo phu quân thưởng thức cảnh đường phố.Chỉ là nàng và Thôi Cửu đều là người có dung mạo xuất chúng, đi tới đâu, đương nhiên cũng sẽ hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người.
Lúc này ở trên một con phố phồn hoa nhất chợ, một người cô độc ngồi trên lầu cao của một khách điểm, ánh mắt nhìn thẳng về phía đôi vợ chồng bắt mắt ở dưới lầu.Trên gương mặt của thiếu niên thanh tú này lúc tràn đầy thống khổ, nhất là khi Miên Đường móc khăn tay ra nhu tình mật ý thay nam tử tuấn lãng bên cạnh nàng lau khóe miệng, càng thống khổ thâm tình càng sâu, tựa như có một lưỡi dao sắc bén khoét vào tim, đôi bàn tay ôm lấy ngực dường như không thở được.Đúng lúc này, phía sau hắn có một nữ tử xinh đẹp đi tới, đưa tay đỡ lấy hắn, đồng thời nghi hoặc nhìn xuống, chỉ là vừa vặn Miên Đường và Thôi Cửu rẽ vào góc đường, đã biến mất không thấy đâu.Nữ tử kia vẫn chưa thấy gì dị thường, vội vàng gọi thị nữ phía sau lấy thuốc tới, cho nam tử trẻ tuổi này uống, đồng thời ôn nhu nói: “Tử Du, sao lại khó chịu vậy? Từ hôm qua ta đã thấy ngài mặt mày ủ rũ, thầy lang đã dặn dò, ngài không thể quá u sầu, tâm tư nặng nề, sẽ làm bệnh tình càng trở nặng hơn.”Nói đến một nửa, nàng thấy thiếu niên lại nhìn chằm chằm hầu bao nửa cũ bên hông kia, không khỏi chậm rãi cắn cắn môi, sau đó lại tận lực nhẹ nhàng nói: “Nô gia biết ngài nhớ Liễu tỷ tỷ, nhưng nàng đã quyết định muốn rời khỏi Núi Ngưỡng, người khác cũng không khuyên được...!Nếu nàng chịu hồi tâm chuyển ý, ta tất nhiên sẽ gật đầu, cũng cầu xin nàng trở về.”Tử Du nhìn nữ tử quỳ gối bên chân mình rơi lệ, vươn bàn tay gầy gò ra, đỡ nàng dậy nói: “Vân Nương đứng lên đi, ngươi cùng nàng là tỷ muội kết bái Kim Lan*, hẳn là hiểu rõ tính tình của nàng.
Lúc trước nàng hiểu lầm ngươi và ta, nói thẳng muốn cùng ta ân đoạn nghĩa tuyệt, về sau không còn bất cứ quan hệ gì nữa, cho nên ngươi làm sao có thể cầu xin nàng trở về? Huống chi, trong lòng nàng...!Có lẽ đã sớm không có ta...”*= (kim lan):