Tác giả: Ninh Ninh
Chương 112: Ăn cơm chó của đôi trẻ
Mộng Uyên đi về phía Cao Ngọc mỉm cười rồi nói với bà.
" Phu nhân à! Tôi mời bà đến nhà hàng truyền thống ăn nhé!"
Cao Ngọc liền gật đầu đồng ý.
"Được, được cũng đã lâu rồi chưa được ăn món truyền thống!"
.....
Nhà hàng Xindalu, vô cùng nổi tiếng về các món ăn truyền thống của Trung.
Không gian ở đây cũng khá yên tĩnh, thích hợp cho gia đình.
Cao Ngọc bước vào đã cảm thấy không khí ấm áp.
Bà liền gật đầu thầm nghĩ đúng là một đứa cháu dâu cần tìm bao lâu nay.
Cao Ngọc gọi khá nhiều món nhưng chỉ có ba người ăn.Mộng Uyên đợi nhân viên đi vào liền nới nhỏ với bà.
"Phu nhân, chúng ta chỉ có ba người thôi gọi nhiều như vậy có thể ăn hết được sao ạ!"
"Ha ha.
Cô bé à đương nhiên là không thể ăn hết rồi.
Nhưng mà mỗi món chúng ta thử một ít, tôi rất nhớ hương vị của những món đó!"
"Dạ vâng ạ!"
Tuy là cô nói không tính toán đến việc đó nhưng trong lòng lại cảm thấy đau xót, cô phải làm bao lâu mới trả nổi một ăn đây.
Còn đang khóc trong lòng thì đã nghe Cao Trọng nói.
" Hôm nay để con mời hai người.
Hai người có muốn thử hết toàn bộ thực đơn của nhà hàng này không?"
Cao Ngọc: " Được, cứ như ý của cháu đi!"
Mộng Uyên: " Tôi không ăn nhiều đến vậy đâu ạ! Ngài không cần phải tốn kém đâu ạ!"
Cao Ngọc: " Cháu cứ yên tâm không có tốn kém bao nhiêu cả!"
Còn chưa kịp giải thích thêm thì Cao Ngọc đã gọi nhân viên phục vụ lại và bảo họ mang toàn bộ món ăn có trong thực đơn lên.
Quả thật Mộng Uyên cũng không dám nói thêm gì nữa.
Nói là cô mời thế mà bây giờ lại để Cao Trọng trả tiền, nên cũng xó chút ấy náy nhìn sang anh.
Cao Trọng hai tay đan nhau chống đỡ cầm nhìn cô trêu chọc.
"Sao thế, có phải muốn nói gì với tôi sao?"
Mộng Uyên lập tức thu tầm nhìn lại trả lời.
"Không có gì!"
Cao Trọng mỉm cười, đây là nụ cười ôn hòa mà người nhà anh chưa bao giờ được nhìn thấy vậy mà lại nở rộ vì cô.
Cao Ngọc trong lòng vui khôn siết.
[ Anh cả chị