Trên bàn ăn Cao Vinh nghe cô em gái kể lại quá trình du học ở một nước xa sôi.
"Em rất giỏi, em định sẽ về làm ở công ty tên nhóc thúi đó?"
" Dạ đúng vậy, nhưng em sợ anh ấy sẽ không đồng ý"
" Sao lại không đồng ý, nó dám ức hiếp em.
Anh sẽ trừng trị nó"
"Được rồi, được rồi em biết anh thương em nhất.
Mau ăn đi cơm nguội rồi ạ"
"Được rồi anh không nói nữa"
Lâm Tuệ ăn cơm xong liền về căn phòng sa hoa nhất cung điện này để nghĩ ngơi.
Cao Vinh cũng bận rộn nên cho quản gia thay anh chuẩn bị tất cả những thứ cô cần thay anh.
Lâm Tuệ về phòng ngồi trên ghế suy nghĩ một hồi rất lâu rồi cho người chuẩn bị một số món mà Cao Trọng thích ăn.
Lâm Tuệ đang muốn đến tập đoàn Thiên Hà để gặp Cao Trọng.
[....]
Tại quầy lễ tân
Lâm Tuệ ăn mặt rất sang trọng, tinh tế, trên tay còn cầm theo một chiếc hộp, làm các cô gái ở đây đều trầm trồ khen một câu " cô ấy đẹp thật".
Lâm Tuệ không vì vậy mà khoe khoang, cô ấy rất khiêm tốn nhẹ nhàng
"Tôi cần gặp trợ lý Thiên Minh, nhờ hai cô báo lại giúp tôi được không? Cứ nói tôi là Lâm Tuệ "
"Được cô đợi một chút "
"Cảm ơn cô"
Lễ tân gọi điện thoại cho Thiên Minh, lúc ban đầu thấy mặt của cô lễ tân cười rất tươi, nhưng sau khi gọi điện xong nụ cười trở nên có chút giả tạo mà nhìn Lâm Tuệ.
"Thật xin lỗi cô, trợ lý Thiên bận đón khách VIP rồi nên không thể đón tiếp cô được.
Trợ lý Thiên có nói cô về trước đi ạ"
"Cái gì, anh ấy dám..." Lâm Tuệ tức giận quát lớn.
Chưa nói hết câu nhưng biết mình quá hấp tấp nên nhẹ nhàng nói " Được cảm ơn cô, anh ấy lại dám từ chối tôi ".
Nói rồi Lâm Tuệ bước một mạch ra khỏi tập đoàn Thiên Hà, cho người lái xe thẳng tới biệt thự của Cao Trọng để đợi anh về, không từ bỏ ý định phải gặp cho bằng được Cao Trọng.
Nhưng vệ sĩ của biệt thự điều ngăn cản không để cho Lâm Tuệ bước vào dù chỉ một bước.
Lâm Tuệ tức giận đến đỏ mặt, tức tới nghiến răng nghiến lợi
"CÁC NGƯỜI CÓ BIẾT TÔI LÀ AI KHÔNG HẢ? MAU LẬP TỨC GỌI DÌ DƯƠNG RA ĐÂY CHO TÔI"
Những vệ sĩ cũng đành bất lực.
"Thưa cô Lâm, Chủ tịch đã dặn dò không được để bất cứ ai vào đây! Mong cô đừng làm khó chúng tôi!".
truyện xuyên nhanh
Tất cả vệ sĩ điều không một ai tránh ra để cô tiến vào.
Lâm Tuệ tức tới mức không biết làm gì.Đi qua đi lại suy nghĩ điều gì đó, liền gọi điện thoại cho ai đó.
Một lúc sau chỉ thấy cô ta càng tức tối hơn đập luôn điện thoại.
Hôm nay Mộng Uyên có hẹn sẽ đi thăm bà của Dương Dương nên đã xin về sớm hơn mọi khi.
Mộng Uyên vừa về tới cửa đã trông thấy một màng vệ sĩ cản một cô gái nên cũng thắc mắc mà hỏi Hồng Trâm:
"Cô ấy là ai vậy, sao lại bị đội vệ sĩ của cô cản lại vậy"
"Cô ấy là tiểu thư Lâm Tuệ "
"Là cô ấy hả, đẹp thật đó.
Ngưỡng mộ quá đi.
Mà sao mấy người không cho cô ấy vào"
"Chủ tịch không muốn cô ấy quậy tung nơi này".
Hồng Trâm không dám nói thật cho Mộng Uyên biết đành nói qua loa như vậy.
"Oh, vậy cô ấy cũng khá nghịch ngợm "
Hồng Trâm nhìn Mộng Uyên khó hiểu.
Mộng Uyên liền đi lại phía đám của Lâm Tuệ, đám vệ sĩ nhìn thấy cô liền chào " Cô Mộng Uyên ".
Lâm Tuệ đang tức giận nghe vậy cũng nhìn Mộng Uyên một