Lâm Tuệ liền đi thông báo cho Cao Vinh.
Cao Vinh liền cùng cô đi gặp Cao Ngọc.
" Cô tìm cháu sao?"
"Lâm Tuệ ta có chuyện bàn với anh con.
Con đi làm việc của mình đi "
Lâm Tuệ cảm thấy mẹ nuôi đang ghét bỏ cô.
Nhưng vẫn ngoan ngoãn ra ngoài đợi hai người.
"Con mau đến đây ngồi đi, ta có một muốn biết!"
"Cô à, cô muốn biết chuyện liên quan đến Cao Trọng đúng không?"
"Đúng vậy, con biết được gì rồi sao?"
"Thật ra, con chỉ nhớ hôm đó Cao Trọng tự mình đến đòi con một vệ sĩ nữ, sau đó lại dẫn cô bé đó đến đòi thêm một vệ sĩ nữa.
Cao Trọng nói có thể tiếp xúc mà không sao cả.
Sẵn được cớ cô bé đó nợ một số tiền lớn phải không thể trả nổi.
Nên muốn cô bé đó ở lại làm việc trả nợ.
Còn về việc họ quen biết nhau như nào thì cháu không rõ."
"Có thật không? Trước nay chưa ai có thể chạm nó, vậy mà cô gái đó làm được sao?"
" Đúng vậy, cô bé đó từng được Cao Trọng ôm trên tay rồi"
Cao Ngọc bán tính bán nghi lời nói của Cao Vinh.
Bà không tin đó là sự thật.
"Ta muốn gặp cô gái đó"
"Thật ra cô bé đó đang ở biệt thự của Cao Trọng.
Nhưng có vẻ nó bảo vệ cô bé đó khá kỹ.
Nên....cũng khó đó ạ"
"Không sao đâu, nó sẽ không dám cản ta"
Cao Vinh có chút lo lắng cho bà, chỉ sợ không gặp được người mà lại còn bị đứa em lạnh lùng của anh cản bên ngoài rồi.
Đứa em này nó nói là có thể làm được, dù là người nhà nó cũng không hề nương tay.
Ngay cả anh cũng chưa chắc là đến đó thường xuyên nữa là....
Cao Trọng quay về biệt thự dặn dò tất cả mọi người bắt đầu từ hôm nay cần phải nghiêm ngặt hơn, chưa có sự đồng ý của anh, thì bất kỳ ai cũng không được phép vào, cho dù là người thân của anh cũng không ngoại