Edit: Zoe
* * *
"Nghe nói em dâu ba này cái gì cũng không biết làm, lớn như vậy cũng chưa từng rửa chén."
"Đúng vậy, ta nghe đường cô ở Tô gia thôn nói, Tô Niên Niên này được người Tô gia chiều chuộng quá mức, chỉ cần không hài lòng một tí là phát cáu."
"Em dâu tư, ta nói với ngươi, chúng ta không thể nuông chiều nàng được, việc cần làm thì phải làm."
"Đại tẩu đây là đang nói cái gì vậy, ta lại không phải là cha mẹ nàng, sao còn cung phụng nàng? Mặc kệ sống thế nào đi nữa thì nương cũng sẽ trừng trị nàng."
Đây chính là hai chị em dâu cay nghiệt của nguyên chủ.
Nhưng thật ra cũng không cần phải nói quang minh chính đại ra như thế, Tô Niên Niên nghĩ thầm, các nàng ở bên cửa sổ nói, chả khác nào oán giận thẳng lên trên mặt nàng.
Ở trong căn phòng nhỏ xa lạ này suốt cả buổi trưa, đối với chuyện xuyên thư này, Tô Niên Niên vẫn không thể tiêu hóa nổi.
Đúng vậy, chính là xuyên thư, đừng hỏi vì sao nàng lại biết rõ ràng như vậy, phải tiết lộ thân phận mười năm mê truyện trên jj* của nàng.
(*jj: web truyện tên Tấn Giang của TQ)
Là một fan cuồng của tiểu thuyết, Tô Niên Niên không cự tuyệt bất kỳ thể loại nào, gần đây trong khoảng thời gian này đang mê thể loại niên đại, có thể nói, những tác phẩm niên đại nổi danh trên jj, không nói đã xem hết nhưng đọc cũng nhiều không kém.
Đây là một quyển tiểu thuyết mang tên < trọng sinh trở lại năm 70>, chỉ cần nhìn tên thì cũng biết là có người trọng sinh, còn về tới thập niên 70, người này không phải ai khác chính là Tô Tuyết Nhi - khuê mật của nguyên chủ Tô Niên Niên.
Tô Tuyết Nhi là nữ chính trong quyển sách này, gả cho nam chính cũng chính là nhi tử thứ hai không được sủng ái của Hàn gia - Hàn Lập Đông, Hàn Lập Đông là quân nhân, vừa đủ tuổi đã bị mẹ hắn là lão thái thái Hàn gia đuổi đi tham gia quân ngũ, vì sao ư, bởi vì lão thái thái nghe nói tham gia quân ngũ không cần tiêu tiền mà tiền trợ cấp lại cao, vốn dĩ cũng muốn cho Hàn Thanh Minh đi, nhưng một nhà hai người đi thì phải nhiều thêm một danh ngạch, người trong thôn cũng không đồng ý.
Đời trước Tô Tuyết Nhi trời xui đất khiến gả cho Hàn Lập Đông, cưới xong không chịu nổi quân hôn đau khổ, rất nhanh đã thông đồng với người khác, sinh đứa con trai không phải của nam chính, bị lão thái thái Hàn gia biết được sau đó phát tán ra ngoài, thanh danh Tô Tuyết Nhi hỏng, ở Tô gia với Hàn gia cũng không ngốc đầu lên được, vội vàng đi theo nam nhân thông đồng kia, không qua bao lâu thì phát hiện bản thân bị lừa, nam nhân kia đã đối xử không tốt với nàng ta thì không nói, còn đem nàng ta bán cho người khác, trằn trọc mấy năm, thân thể hoàn toàn tàn tạ, qua đời sớm.
Thời điểm trước khi chết nàng ta tình cờ biết được chồng trước làm quan to, cưới một thê tử, cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn, nàng ta không cam lòng, nghĩ nếu sống lại lần nữa sẽ không bao giờ thông đồng cùng nam nhân kia, an tĩnh ở bên cạnh Hàn Lập Đông.
Có thể nói nữ chính trọng sinh trở về chính là chuộc tội với nam chính.
Nhưng cái này thì liên quan gì tới nàng, con mẹ nó là chuyện trẻ con gì đây.
Nàng, Tô Niên Niên, một vị độc thân quý tộc cao ngạo, mặc dù mẹ vừa đe dọa vừa dụ dỗ nhưng giữ vững quan điểm của mình, kiên quyết không kết hôn.
Đã không có coca uống, gà rán không đủ thơm, muốn tìm nam nhân béo ngậy thân cận, hơn nữa hậu cung của nàng còn có tiểu ca ca các oppa, còn đang xếp hàng đợi nàng.
Nhớ tới gà rán nàng liền ân hận, một giây trước nàng còn đang ăn gà rán uống coca, trước mặt còn có các oppa soái khí, giây tiếp theo đã tới nơi chim không thèm ỉa thôn sơn lạc hậu này.
Gà rán vị mật ong bưởi của nàng, hư, thật khổ sợ.
Lại nói vì sao nàng lại gả cho Hàn Thanh Minh, nguyên chủ Tô Niên Niên sống ở Tô gia như một tiểu công chúa, rất được sủng ái, nếu gả chắc chắn phải gả cho người hơn nhà mẹ của nàng, thanh danh Hàn gia thế này, Hàn Thanh Minh kia lại không có địa vị, là mẹ nàng mắt mù, mới gả con gái mình cho hắn.
Chuyện này, nữ chính Tô Tuyết Nhi cũng rất nhiệt tình dốc sức.
Việc Tô Niên Niên yếu đuối thì toàn bộ Tôn gia thôn đều biết, phía trên có ba anh trai, mẹ nàng khó khăn mong mỏi mãi mới có tiểu khuê nữ mềm mại, hận không thể lấy mạng sủng, ba ca ca cũng mưa dầm thấm đất, học theo mẹ sủng Tô Niên Niên vô cùng, muốn sao thì không cho ánh trăng, Tô gia còn có quy củ: Hết thảy thứ tốt của Tô gia đều cho Tô Niên Niên.
Ngay cả cháu trai Tô gia, cũng muốn sau này lớn lên.
Nói người Tô gia sủng Tô Niên Niên thì cũng chấp nhận được, nhưng sao ngay cả ba chị em dâu Tô gia cũng tận tâm tận tình chăm sóc cô em chồng này, không tranh không đoạt, mẹ chồng nói cái gì thì chính là cái đấy, ngươi nói có giận không?
Nguyên nhân gây ra chuyện tình này là khi Tô Niên Niên cùng cô em họ, cũng chính là Tô Tuyết Nhi đi lên núi hái nấm, à và cả đào rau dại, gặp con rắn đen vừa lịch kiếp đến thế giới, không cẩn thận dọa cho Tô Niên Niên đến hôn mê, người ta cũng không làm gì, chỉ liếc mắt xem xét nàng một cái,Tô Niên Niên đã "A" một tiếng rồi ngất đi.
Nói đến cũng khéo, vừa vặn vấp phải lúc Hàn Thanh Minh cũng lên núi, còn phát hiện Tô Niên Niên ngất xỉu trước Tô Tuyết Nhi một bước, đi sát đến nhìn, không có việc lớn gì, thì nghe được phía sau truyền đến tiếng "A".
Cũng không thấy rõ ràng, có người đã bước tới ghé bên người Tô Niên Niên: " Niên Niên, Niên Niên, ngươi làm sao vậy, ngươi đừng làm ta sợ." Vừa nói vừa lay người đang hôn mê.
Tô Tuyết Nhi thực sự sợ hãi, thật vất vả mới trọng sinh một lần, nàng ta không muốn bị những người Tô gia đó đánh chết, tính tình mẹ Tô Niên Niên, mặc kệ ai đúng ai sai, chỉ cần Tô Niên Niên bị thương, đều đâm thủng người.
Nếu để mẹ nàng biết, nàng ta cùng Tô Niên Niên lên núi hái rau dại, nàng ta thì không bị gì mà Tô Niên Niên bị thương hôn mê, nàng ta có thể sẽ không còn sống từ Tô gia đi ra.
Nhìn Tô Tuyết Nhi liều mạng lay người, Hàn Thanh Minh nhìn cũng không chịu được, nói: "Nàng không có việc gì, chỉ là bị con rắn dọa một chút."
"Không, không bị thương là tốt rồi." Thanh âm Tô Tuyết Nhi run rẩy nói, sau đó nhìn về chỗ phát ra tiếng.
Hàn Thanh Minh?
Em trai Hàn Lập Đông?
Trong trí nhớ Tô Tuyết Nhi, nếu nói Hàn Lập Đông không được sủng ái, đại ngộ của Hàn Thanh Minh so với hắn còn kém hơn, đời trước bị lão thái thái tùy tiện cưới gả cho hắn một nữ nhân không ra gì, chỉ vì của hồi môn phong phú kia.
Nữ nhân kia cũng là người không chịu được cô đơn, đội ít nhiều nón xanh cho Hàn Thanh Minh không biết gì, lão thái thái không nói một tiếng, cứ coi như không nhìn thấy.
Ở trong lòng Hàn lão thái thái, chỉ có Hàn Lập Xuân cùng Hàn Lập Hạ là con trai của bà, người trước làm bà ở Hàn gia hãnh diện, người sau là con trai út mà bà liều mạng sinh ra.
Về phần Hàn Lập Đông cùng Hàn Thanh Minh đều như là giống cây cỏ dại lớn lên.
"Ngươi, sao ngươi lại ở đây?"
Tô Tuyết Nhi khó hiểu hỏi, Hàn gia thôn cách Tô gia thôn vài thôn nữa,Hàn Thanh Minh sao lại xuất hiện ở đây.
Hàn Thanh Minh cũng không nghiên cứu kĩ câu hỏi từ miệng người kia, trong ấn tượng của anh thì anh chưa từng gặp người này, anh nói: " Tôi là Hàn Thanh Minh của Hàn gia thôn, đúng lúc có việc nên đi tới đây.
Nghe thấy có người kêu lên, thấy có con rắn đi qua, nàng liền té xỉu trên mặt đất, có thể là bị rắn dọa sợ."
Thật ngu ngốc, lại còn bị rắn dọa sợ, đương nhiên Tô Tuyết Nhi chỉ dám ở trong lòng cằn nhằn hai câu.
"Bọn ta ở Tô gia thôn, ta gọi là Tô Tuyết Nhi, ngươi có thể giúp ta đem nàng trở về xem có sao được không, nếu bọn ta không trở về thì người trong nhà sẽ sốt ruột." Tô Tuyết Nhi nhìn Hàn Thanh Minh nói.
"Tôi không thể cõng nàng, người khác nhìn thấy sẽ hiểu lầm." Hàn Thanh Minh cảm thấy trong nhà đã có quá nhiều phiền toái, anh cũng không muốn bị lão thái thái chỉ vào mũi nói.
"Nhưng tôi có thể ở đây chờ một lúc để cô đi xuống gọi người." Anh lại nói.
"Cái kia, Hàn đại ca, người nhà của bọn ta thực sự sốt ruột, nếu không ngươi cõng nàng đến cửa thôn, sau đó tự ta