10/09/2021~
Edit by Zoe
* * *
Từ sau khi phân gia, Hàn Thanh Minh dường như cũng không về nhà cũ nữa, hôm nay nếu không phải là về để đưa yên cho Hàn đại ca thì anh cũng không xác định được bao giờ mới quay về.
Nhà cũ này sau khi phân xong, bọn họ dường như cũng quên đi đối phương, bọn họ không nhớ nổi Hàn gia còn có một người tên Hàn Thanh Minh, mà anh cũng từ từ quên đi mọi thứ trong nhà này.
Anh biết rõ lão thái thái có thể cũng không muốn nhìn thấy anh, nên anh đứng trước cửa hô một tiếng đại ca, Hàn đại ca nghe thấy tiếng đi ra, còn những người khác vẫn như cũ an tĩnh ở trong phòng của mình.
"Đại ca, lại đây ta đưa cho ngươi." Hàn Thanh Minh vừa nói vừa từ trong túi móc ra hai hộp thuốc lá.
"Trước cửa lớn*? Đây là thuốc lá tốt a, lão tam sao ngươi lại có vậy." Hàn đại ca rất kích động, cầm hai hộp thuốc lá này yêu thích không muốn buông, anh liền hút một điếu tại chỗ.
(*Đại loại đây là tên của bao thuốc lá á.)
"Xuyên Tử có nhiều cách, ta nhờ hắn lấy cho." Việc quen biết Lý ca không thể nói cho người khác, nếu không thì anh đừng nghĩ muốn yên bình.
"Là là là, cái đứa cả ngày không xuống đồng, hồ nhảy điên rồ, quả thực quen biết không ít người." Hàn đại ca gật đầu.
"Vậy cứ thế đi, đại ca, không còn việc gì nữa thì ta về trước." Hàn Thanh Minh không muốn vào nhà, giả vờ mình phải đi.
"Được, lão tam, nếu ca lại được chọn làm trưởng thôn tiếp, công lao đều nhờ ngươi." Ngẫm lại thấy yên tốt như vậy mà lại phải chia ra, Hàn đại ca đau lòng hít một hơi.
"Đại ca nếu thật sự muốn cảm ơn ta thì ít nhiều an bài cho tức phụ ta một việc thoải mái một chút."
Quá thoải mái thì cũng không ngăn được như Tam đệ muội đánh ca ba ngày, phơi lưới cá hai ngày, nhưng mới vừa nhận yên từ Hàn Thanh Minh, Hàn đại ca khó mà từ chối, chỉ có thể đáp ứng.
Hàn Thanh Minh đạp trên bóng trăng trở về nhà, đêm nay trăng thật tròn, thật muốn ra ngoài ngắm trăng cùng tức phụ của anh.
Khi còn nhỏ, anh vẫn luôn cho rằng chỉ có vào ngày mười lăm tháng tám thì trăng mới có thể tròn, nhưng từ sau khi gia gia nói với anh, cứ vào ngày mười lăm hàng tháng trăng sẽ luôn tròn, cho nên về sau cứ mười lăm hàng tháng, anh đều theo bản năng nhìn trăng.
Thời gian trôi qua thật nhanh, mới vừa nháy mắt thôi thế mà anh cũng đã cưới vợ.
"Khụ Khụ."
Hàn Thanh Minh mới vừa mở cửa nhà đã nghe thấy một trận tiếng ho khan, đảo mắt nhìn qua thấy nhà bếp đang bật đèn, Vượng Tài cũng ở bên đấy.
"Sao lại không đợi tôi về nấu nước?" Nhìn Tô Niên Niên vẫn luôn ho khụ khụ, Hàn Thanh Minh vội vàng vỗ lưng cho nàng.
Tô Niên Niên cũng không biết nói gì, mỗi lần nhìn anh thấy nhóm lửa rất nhẹ nhàng, nhưng sao khi đến lượt nàng thiếu chút nữa ho ra phổi.
Mỗi ngày Hàn Thanh Minh nấu cơm còn nấu thêm nước cho nàng đã đủ vất vả lắm rồi, nàng không thể không làm gì, đang muốn đun nước để chứng minh bản thân mình không phải phế vật, không nghĩ tới lại có thể đốt thành cái dạng cẩu này.
"Em đi ra ngoài trước đi, về sau mấy cái này cứ để tôi làm là được." Khuôn mặt Tô Niên Niên ho đến đỏ bừng, nước mắt cũng chảy ra, Hàn Thanh Minh đau lòng không thôi.
"Không phải là tôi muốn giúp giảm bớt gánh nặng cho anh sao." Tô Niên Niên nhỏ giọng nói, vạn lần đừng ghét bỏ nàng.
"Cứ sống thế này, tôi không muốn em mệt." Sau khi phân gia hai người bọn họ ăn uống rất tốt, có khi còn có thể ăn chút thịt nên so với trước kia thì khá hơn nhiều, hơn nữa bây giờ quan trọng hơn nhiều so với cuộc sống trước kia của anh.
Thật tốt, Tô Niên Niên nàng có tài đức gì mà lại có thể gặp được một người đối xử tốt với nàng như vậy, còn không chê nàng.
Ô ô ô, cảm động muốn khóc.
—-----
Trong thôn đang thông truyền nói mấy ngày này là cuộc tuyển chọn trưởng thôn lần nữa, cho nên hôm nay được tan làm sớm, mọi người trong thôn đều đi tới quảng trường phơi lúa mạch.
"Alo alo alo, nghe thấy không?" Thư ký đại đội cầm cái loa không biết từ năm nào, "Nói cái này, hôm nay thôn chúng ta tranh cử chức trưởng thôn, ai muốn làm thì lên tiếng, đợt lát nữa chúng ta thống nhất phiếu bầu."
Từ Tiểu Thúy đẩy nam nhân nhà mình: “Nhanh lên, trưởng thôn tương lai, giao nhiệm vụ trông kho hàng cho ta, thế thì mỗi ngày ta cũng không cần phải xuống đồng nữa."
Đến lúc đó bà ta sẽ chê cười chết lão Hàn gia, nhất là hai chị em dâu Vương Tiểu Lệ với Lý Xuân Miêu, một đám mắt chó chuyên nhìn người bằng con mắt thấp hèn.
Kể cả Từ Tiểu Thúy không nói thì Hàn Khóa Trụ cũng muốn làm, hằng ngày chắp tay sau lưng đi tuần tra, thỉnh thoảng còn sĩ diện ra lệnh, quá uy phong với cả trưởng thôn còn có tiền lương.
"Chào mọi người." Hàn Khóa Trụ học mấy từ mở đầu nhưng không biết nên nói từ đâu: "Chắc mọi người đều biết ta là Hàn Khóa Trụ, cũng biết tính cách hằng ngày của ta, mấy cái khác thì không nói nhưng việc ta rất trượng nghĩa thì mọi người cũng đã nhìn ra, nếu lần này ta có thể lên làm trưởng thôn, đảm bảo thôn chúng ta sẽ ngày càng tốt, hằng ngày đều có thịt để ăn."
"Tốt!" Từ Tiểu Thúy đi đầu vỗ tay, còn ra vẻ liếc Vương Tiểu Lệ một cái.
"Khóa Trụ còn phải chỉnh sửa nhiều."
"Vậy cũng không phải, người ta đây là thành tâm muốn làm trưởng thôn."
"Vị tiếp theo, còn ai không?" Thư ký đại đội gân cổ lên hỏi.
Thấy không còn ai đi lên, Hàn đại ca định liệu mở miệng trước: "Ta Hàn Lập Xuân là trưởng thôn nhiệm kỳ trước của thôn chúng ta, mấy năm nay ta làm trưởng thôn luôn để mọi người ở trong mắt, tuy không dám nói sẽ làm cho mọi người mỗi ngày đều có thịt để ăn nhưng ít nhất sẽ không để ai bị chết đói, trong thôn chúng ta cơ bản không có việc gì xấu xảy ra, đương nhiên đây đều là công lao của mọi người nhưng không phải là ta không có vất vả, nếu mọi người tiếp tục chọn ta làm trưởng thôn, ta tuyệt đối sẽ không làm mọi người phải thất vọng."
Hàn đại ca cười rồi đi xuống khỏi đài, trong tay vẫn luôn nắm chặt thuốc lá.
“Không còn ai?” Thư ký nhìn đám người, xác định không còn ai đi ra nữa:“Vậy chúng ta bắt đầu bỏ phiếu, như vậy thế này đi, mỗi nhà chúng ta cử ra một người đại diện, mỗi người lấy một nhánh cây, muốn bầu cho ai thì đưa nhánh cây đấy ra cho hắn.”
Hàn Lập Xuân với Hàn Khóa Trụ mỗi người đứng ở một bên, trong đầu hai người đều cảm thấy chức trưởng thôn này sẽ là của mình, Hàn Khóa Trụ là bởi vì mấy ngày hôm trước tìm được mấy mối quan hệ tốt từ nhà mẹ vợ hắn, ngày nào cũng nói nếu hắn lên làm trưởng thôn, về sau mấy việc không vất vả sẽ đều thuộc về bọn họ còn Hàn Lập Xuân là bởi vì trong tay hắn có hai hộp thuốc lá.
Truyện chỉ được mình đăng tại Wattpad.com: @SmallskyofTT còn những trang khác đều là giả mạo
Chờ đến lúc mọi người bắt đầu bỏ phiếu, Hàn Lập Xuân móc hai hộp thuốc lá từ trong túi ra đặt ở bên ngoài, ai bầu cho hắn thì hắn liền cho một điếu, phiếu bầu phần lớn là nam nhân, giờ mà ai còn quan tâm đến lời hứa hẹn của Hàn Khóa Trụ với nữ nhân nhà bọn họ nữa, đồ tốt ở ngay trước mắt mà không chiếm mới là kẻ ngu.
“Hàn Lập Xuân, ngươi còn muốn mặt mũi hay không, con mẹ nó sao ngươi lại làm ra loại chuyện này.” Hàn Khóa Trụ tức đến khó thở, vương bát đản này cho hắn một cái tát vào mặt, đây rõ ràng âm hắn.
“Nhưng