Tình hình trong thành thay đổi hàng ngày, đám quan thần đang nháo loạn như những con chó điên.
Đế Đài đang trong tình trạng hỗn loạn, bọn họ muốn cho tân hoàng biết khó mà lui, lăn trở về nước Ân.
Các quan thần của Đế Đài đã lâu rồi không có sự nhiệt tình này.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hạ gia đã trị vì vương triều gần ba trăm năm, từ đầu thời cường thịnh cho đến cục diện thùng rỗng kêu to như hiện tại, ngoài những dã tâm không thể ngăn cản của các nước chư hầu (*), Hạ gia và các quý tộc thân cận của Đế Đài cũng không thể không có can hệ.
(*) Chỉ tình trạng các vị vua của các quốc gia bị phụ thuộc vào nước lớn.
Các nước chư hầu liên tục xảy ra chiến loạn, các nước vì tranh giành lãnh thổ mà đã hỗn chiến trong gần một trăm năm, nhưng người của Đế Đài lại thờ ơ lạnh nhạt, miễn là cống phẩm hàng năm của các chư hầu được cống nạp đúng thời hạn, các quốc vương của chư hầu dù có lật thiên hạ này, Hạ vương và các quan thần của y cũng sẽ không quản.
Các quan thần Đế Đài cao ngạo ngẩng cao đầu khinh bỉ đám quốc vương tranh giành quyền lực, giống như xem mấy con chó đánh
nhau, ai thắng cũng không quan trọng, dù sao chúng cũng đều là chó. Các nước chư hầu và quốc vương của họ là thần, mà Hoàng Đế là hoàng đế, trời sinh thần đã phải cúi đầu trước vương.
Mãi cho đến khi các chư hầu vươn tay khiêu khích Đế quyền, từng bước ra tay để thử lòng Hạ Tử Thiên, các quan thần Đế Đài mới bắt đầu khôi phục tinh thần, nhưng lúc đó đã quá muộn.
Một khi quyền lực của Đế quốc bị lung lay, thì nước đổ khó hốt.
Bởi vì các chư hầu không ngừng chiến đấu trong tận một trăm năm, ẩn dưới các nước đều có một người như như lang tựa hổ. Hiện tại, nước Sở, Triệu, Lỗ là ba nước chư hầu còn tồn tại từ buổi đầu khai quốc, còn Tề, Ngụy, Ân là những nhân tài mới xuất hiện.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trong số sáu nước, nước Ân là nước đã chiếm được ngôi vua.
Nước Ân đã nhiều lần đảm nhiệm vai trò quân chủ trong sáu nước, từ lúc ban đầu là thủ lĩnh bộ tộc biên giới, đến sau này là Ân hầu, và từ Ân hầu trở thành Ân vương. Mỗi đường đi nước bước của vương nước Ân đều cực kỳ ổn định. Ân vương chăm lo việc nước, từ thế hệ này sang thế hệ khác, tất cả thời gian và sức lực đều dành cho việc mở mang lãnh thổ và củng cố sức mạnh quốc gia, như thể họ là đứa con cưng được trời cao ưu ái, chẳng hề có bước nào đi nhầm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đến cuối cùng, đất nước này, với một chiếc rìu đồng làm vật tổ, cuối cùng cũng đã treo vật tổ của mình lên bệ Đế Đài.
Khi Ân vương lần đầu tiên bước vào Đế Đài, quan thần cũ của Đế Đài gần như đã phát điên lên.
Người Ân làm sao dám!
Cho dù sáu quốc đã không để Hạ vương vào mắt từ lâu, nhưng dù sao Hạ vương vẫn là hoàng đế, làm sao có thể bị đám người Ân từ một mảnh đất hoang tàn thay thế? Điều này chưa xảy ra, quả thực là rất kinh hãi! Chẳng lẽ người Ân không sợ bị người trong thiên hạ thảo phạt (*) sao?
(*) Đem quân đi đánh đuổi thế lực.
Sau đó họ nhìn thấy sắc lệnh của Hạ vương.
Con ma ốm yếu hèn nhát cả đời ngâm mình trong ấm thuốc, đã đích thân truyền ngôi vị hoàng tộc nhà Hạ cho người nước Ân.
Sắc lệnh cuối cùng trước khi y qua đời là tôn Ân vương lên làm hoàng đế, những kẻ không đồng ý sẽ bị giết.
Sắc lệnh này giống như một cái tát trời giáng vào mặt hoàng tộc Đế Đài.
Hạ Tử Thiên chiến thắng, trị vì 20 năm, đăng cơ khi mới 10 tuổi, cả đời tầm thường vô vị. Y là Hoàng Đế sáng giá nhất cho ngôi vị hoàng đế trong lòng của các quan thần Đế Đài - bởi vì y nghe lời. Các quan thần đều nhất trí rằng lời cái tệ nhất của Tử Thiên là do y không có người nối dõi, ngoài ra, không có gì phải làm người khác lo lắng cả.
Bất ngờ thay, cuộc nổi loạn muộn màng của các chư hầu giống như một làn sóng lớn, toàn bộ liền bao phủ lấy Đế Đài ngay khi vừa mới nổi dậy.
“Hoàng thượng điên rồi!” Trước mặt người trị vì mới, các quan thần rống lên tức giận, “Chỉ dụ nhất định là giả! Lập tức phái người chém chết Ân vương!”
Sau đó, họ nhìn thấy quân Ân bên ngoài Đế Đài, chiến mã rền vang, đất rung núi chuyển.
Đi đầu là thái tử trẻ tuổi khoác lên mình bộ chiến bào của nước Ân, đằng đằng sát khí đứng trên cỗ xe của vua bằng đồng và chĩa kiếm về phía Đế Đài.
quan thần im lặng như tờ, không còn ai dám nói chuyện nữa.
Trong lòng chư gia Đế Đài biết rõ ràng rằng dù Ân vương có chết thì vẫn còn Ân vương khác. Ân thái tử sẽ tàn sát hoàng thượng và cả Đế Đài để trả thù cho phụ vương của mình, và sau đó trở thành tân Ân vương, tân Hoàng Đế.
Người Ân chỉ biết thể chiến đấu, trừ bỏ đánh nhau, trong đầu bọn họ không có cái gì cả, tất cả đều là dã tâm bất phàm. Bây giờ đế vị ở trước mắt, vươn tay là có thể với tới, người Ân không thể từ bỏ.
Và họ lại không thể đánh liều chiến đấu với người Ân.
Kết quả là, Ân vương mang theo chỉ dụ của Bá Tử và trăm vạn quân Ân bên ngoài Đế Đài, y đã lên ngôi với tốc độ sét đánh không kịp che tai.
Một năm sau, quan thần Đế Đài lợi dụng lúc tướng quân Cơ Tiểu Bạch dẫn quân Ân quay trở lại Ân, Đế Đài không có quân Ân trông coi, vì vậy họ đã làm điều mà một năm trước họ không có thời gian để làm.
Ban đêm, dưới ánh đèn dầu mờ ảo trong căn phòng nhỏ, Cơ Tắc cau mày xem qua công văn mà Cơ Tiểu Bạch đưa tới.
Cơ Tiểu Bạch chỉ huy quân Ân hồi thủ đô là chủ ý của hắn sau khi thượng nghị với phụ vương. Chỉ khi quan thần Đế Đài nhìn thấy quân Ân bị điều đi, những người ngỗ ngược gây rối kia mới để lộ dấu vết. Huống hồ, khi bọn họ quay lại Đế Đài, thủ đô vẫn luôn nằm trong tay Cơ gia, đến lúc đó sẽ có người quay lại và chủ trì đại cục. Cơ Tiểu Bạch là người sáng giá nhất.
Đế Đài đã sớm giăng đầy cạm bẫy, chỉ còn chờ quan thần Đế Đài nhảy xuống nữa thôi. Hơn nữa, trong số hàng vạn quân mà Cơ Tiểu Bạch