Kim Bài Sủng Phi Của Nhiếp Chính Vương

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Quân Vũ Nguyệt sững sờ.

Hai oa nhi này, thật sự làm cho hắn bất ngờ.

Hữu dũng hữu mưu, nhưng cũng bao che khuyết điểm.

Một lòng bảo vệ mẫu thân của bọn chúng.

Nhưng mà suy nghĩ một chút, cũng đúng, mẫu thân của bọn chúng vì bọn chúng, ngậm bao nhiêu đắng, vì biết trên người chúng mang kịch độc, mưu đồ nhiều năm, phí tâm phí sức.

Bọn chúng che chở nàng, cũng là việc nên làm.

Không buồn, ngược lại cười.

"Khuynh Thành, ngươi dạy hai hài tử này rất tốt!"

Từ tận đáy lòng nói như vậy, không có chút khích lệ, cũng không có không vui.

Nếu như, hai oa nhi này ở bên cạnh hắn, có lẽ, sẽ bị cứng rắn dạy thành như Quân Ngang, xử sự cẩn thận, khúm núm.

Không biết ngây thơ vui vẻ là gì.

Phượng Khuynh Thành cười, lại nhìn vào bên trong đại sảnh.

Những người đó, đều là quan lại quyền quý trung tâm của quyền lực, giết chết một người, đơn giản dễ dàng giống như bóp chết một con kiến.

Giờ khắc này, tất cả mọi người đang quan sát ba nương con bọn hắn, kinh ngạc, hâm mộ, ghen tỵ, hận thù, mừng rỡ, chờ đợi, mờ mịt.

Chồng chéo trong con ngươi bọn họ, quỷ dị khó phân biệt.

Chỉ cần một vòng, Phượng Khuynh Thành đã chỉnh lý ra được thân phận của những người này, ở cái thời đại cá lớn nuốt cá bé, vì mình, vì hài tử, nàng phải suy tính, bỏ ra nhiều hơn người khác.

Càng học được cách ngấm ngầm chịu đựng.

Bởi vì, chỉ khi nàng tốt, nàng cường đại, hài tử của nàng mới có thể bình yên lớn lên.

Quân Vũ Nguyệt thấy Phượng Khuynh Thành không nói, vẫy Quân Ngang, "Ngang nhi, tới đây!"

Quân Ngang ngồi ở đại sảnh nghe tiếng, người run lên một cái, trong nháy mắt sắc mặt trắng bệch, nhưng không có biện pháp, chỉ đành phải nhắm mắt đứng dậy, đi tới trước mặt Quân Vũ Nguyệt, nhát gan nhỏ giọng khẽ gọi, "Hoàng thúc!"

"Đây là Mặc Hàm đệ đệ, Mạt Vũ muội muội, Ngang nhi, ngươi lớn hơn bọn hắn, là ca ca, ngươi thay hoàng thúc dẫn bọn hắn đi dạo trong Vương phủ!"

Quân Ngang sững sờ.

Lại nhìn về phía Phượng
Mạt Vũ, Phượng Mặc Hàm đang cười thiên chân vô tà, không chút kiêng kỵ, mắt to đen láy, liên tục quan sát hắn, miễn cưỡng nhếch môi cười, "Các ngươi đi theo ta!"

Phượng Mạt Vũ, Phượng Mặc Hàm nhìn Phượng Khuynh Thành, thấy Phượng Khuynh Thành gật đầu, "Nương, vậy chúng con đi chơi!"

"Đi đi!" Ra dấu bảo Thiêm Hương đi theo.

Bên cạnh chỉ dẫn theo Hồng Tụ.

"Khuynh Thành, xin mời!" Quân Vũ Nguyệt nói, thân thể lui một bước, mời Phượng Khuynh Thành tiến vào đại sảnh.

Phượng Khuynh Thành gật đầu, cất bước.

Vừa tiến vào đại sảnh, Quân Vũ Nguyệt giới thiệu Đại vương, Chu vương, Trần vương, Cẩm vương, vợ chồng Văn Yến, công chúa Văn Ân, công chúa Văn Tư cho Phượng Khuynh Thành biết.

Phượng Khuynh Thành lần lượt hành lễ.

Mà hài tử nhà Tam đại Thân Vương, có một người tiến lên, "Lục Hoàng Thúc, chúng ta cũng đi chơi cùng hoàng đệ, được không?"

Quân Vũ Nguyệt gật đầu. Diễn đàn L {ê} Q _= úy Đ <> ôn

Hai mươi mấy oa nhi chạy đi sạch sẽ như một làn khói.

Mà Quân Vũ Thường vẫn trầm mặc đột nhiên tiến lên vài bước, xiêm áo bằng gấm đỏ thẫm, rực rỡ ương ngạnh, cười tà mị Sinh Phong với Phượng Khuynh Thành, trong con ngươi nghiêng dài, ẩn dấu hàn ý.

"Phượng Nhi, nhiều ngày không gặp, vẫn tốt?"

Phượng Khuynh Thành cười, khẽ phúc thân với Quân Vũ Thường, "Cẩm vương mạnh khỏe!"

Tuy biết rằng, Quân Vũ Thường sẽ không bỏ qua cho nàng, nhưng không nghĩ 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện