Sáng hôm sau, bà Ninh đến nhà máy làm thủ tục nghỉ việc. Ninh Uyển đang thu dọn hành lý ở nhà thì bỗng nhiên điện thoại đổ chuông.Màn hình hiển thị dãy số lạ, cô không nghĩ nhiều, mà bắt máy, “Xin chào, ai vậy?”“Là tôi, Trần tổng.”Giây phút giọng của người đàn ông này truyền vào tai, trái tim Ninh Uyển lập tức chìm xuống. Cô im lặng một chút, rồi bình tĩnh hỏi, “Có chuyện gì sao?”“Tám giờ tối nay đến hội sở, lầu hai, phòng vip số 5.”Trần tổng đi thẳng vào vấn đề, giọng điệu ra lệnh hết sức tự nhiên như đang gọi cho cấp dưới của mình.Ninh Uyển nghe mà khó chịu, từ chối theo bản năng, “Xin lỗi, Trần tổng. Tôi về nhà rồi, không ở Bắc Kinh nên sợ rằng không đến được.”“Ha ha.” Trần tổng cười nhẹ hai tiếng, giọng nói thờ ơ, “Sinh viên ưu tú đại học danh tiếng, không phải là một người nói mà không giữ lời chứ?”Ninh Uyển trầm mặc không đáp.Đầu bên kia điện thoại, gã đàn ông không thèm quan tâm đến thái độ của cô. Gã cho rằng cô gái như cô chẳng dám lấy trứng chọi đá, nên cũng không nói gì thêm gì mà trực tiếp cúp điện thoại.Để điện thoại di động xuống, Ninh Uyển tiếp tục kiểm tra quần áo và đồ dùng hằng ngày. Không biết nghĩ đến chuyện gì, cô cởi váy ra, thay quần jean và áo T-shirt ngắn tay, sau đó đi ra phòng khách tìm trong ngăn tủ cây kéo nhỏ rồi nhét vào túi quần, phòng ngừa có chuyện xảy ra.Buổi trưa, sau khi ăn cơm và nghỉ ngơi một chút, hai mẹ con kéo hành lý đến ga xe lửa.Trên đường đi, vài thanh niên trẻ tuổi trong xóm tranh nhau giúp hai mẹ con cô xách hành lý, nhân cơ hội bắt chuyện với Ninh Uyển. Bà Ninh nhìn thấy thế thì mỉm cười vui vẻ.Lúc đến ga xe lửa Bắc Kinh đã ba giờ rưỡi chiều, dòng người đông đúc lại thêm thời tiết nóng bức, Ninh Uyển mua cho mẹ một chai nước để uống.Xe buýt và tàu điện ngầm luôn đông người, cô không ngại chen lấn, nhưng mẹ đã lớn tuổi lại có bệnh trong người nên chắc xe không chịu được cảnh này. Cô bèn bắt taxi đến khách sạn gần bệnh viện thành phố.Ninh Uyển đã hẹn với một chuyên gia vào sáng thứ hai, là giáo sư đầu ngành trong lĩnh vực phụ khoa, trình độ có tiếng trong giới.Khó khăn lắm mới hẹn được, Ninh Uyển hy vọng dùng hết khả năng của mình để mẹ có thể được trị liệu tốt nhất.Điều kiện khách sạn không tốt nhưng khá an toàn, quan trọng là giá lại rất rẻ. Ninh Uyển yêu cầu một phòng đơn, cân nhắc đến chuyện sau khi mẹ phẫu thuật xong, cô sẽ thuê một căn phòng để mẹ có thể dễ dàng tịnh dưỡng và tiếp tục điều trị.Cô bật điều hòa điều chỉnh nhiệt độ thích hợp, không nóng cũng không lạnh, sau đó, mở ti vi, đưa điều khiển cho mẹ để bà tự chọn chương trình yêu thích.Hứa Thục Phân thấy con gái vì mình mà bận bịu không ngơi nghỉ, lại thấy cô muốn đi ra ngoài, bèn vội vàng kéo lại, đau lòng nói, “Uyển Uyển, ngồi xuống nghỉ một lát đi con.”“Con không mệt.” Ninh Uyển mỉm cười ngồi ở mép giường, nghĩ đến bệnh tình của mẹ sẽ tốt hơn cô lại thấy cả người tràn đầy năng lượng, “Mẹ, có đói bụng không? Mẹ muốn ăn gì thì con với mẹ đi mua.”“Mẹ vẫn chưa đói, ngược lại là con đó, đến giờ con vẫn chưa uống giọt nước nào cả.” Hứa Thục Phân lấy chai nước miễn phí trên bàn đưa cô, “Chắc khát lắm rồi, uống nhanh đi.”Ninh Uyển đưa tay nhận lấy, mở nắp chai rồi uống vài hớp.“Uyển Uyển, con có bạn trai chưa?” Hứa Thục Phân quan tâm hỏi. Hôm nay, thấy cảnh mấy chàng trai tranh nhau cất hành lý cho mình lúc trên xe, làm bà nhận ra cần phải tâm sự với con gái về chuyện nam nữ.Con gái từ nhỏ đã xinh đẹp, được nhiều người yêu thích, bây giờ lớn lên lại càng duyên dáng yêu kiều, có người theo đuổi không phải chuyện lạ, chỉ sợ bị kẻ xấu dụ dỗ lầm đường lạc lối.Ninh Uyển sững người một chút, bối rối khó hiểu, “Mẹ, tại sao lại hỏi như vậy?”Hứa Thục Phân mỉm cười, trên gương mặt đầy vẻ dịu dàng, nắm lấy tay cô nhẹ nhàng khuyên nhủ, “Con gái có bạn trai rồi cũng phải giữ mình trong sạch, phải tự trọng và yêu thương bản thân, tuyệt đối đừng làm chuyện không nên làm, chứ lỡ không cẩn thận để mang thai thì người chịu khổ chính là bản thân thôi. Như vậy về sau lấy chồng, sẽ bị người ta xem thường, nói con hư hỏng. Uyển Uyển, mẹ không phản đối chuyện con có bạn trai, nhưng phải có giới hạn, hay quá hóa dở, con hiểu không?”Ninh