Edit: Bạch dương & Thanh Tiếu
Beta : Nghi Phương
Mặc Thiên Trần nhẹ nhàng cười, Cúc Như Khanh khi theo cô về nhà mẹ đẻ đưa rất nhiều quà tặng, cho nên mặc dù mẹ chồng nói là không cần , nhưng Mặc Thiên Trần cảm thấy nên đưa: “Mẹ, đây là một chút tâm ý của bọn 3acon.”
Liễu Nam Yên mở quà ra xem, là một chiếc áo vô cùng đắt, hơn nữa sợi tổng hợp đều là hàng thượng đẳng, Mặc gia kinh doanh về may mặc, Mặc Thiên Trần từ nhỏ mưa dầm thấm lâu, tự nhiên mắt nhìn rất tốt, cô vừa nhìn thấy cái này liền quyết định mua cho Liễu Nam Yên, mặc dù rất đắt, nhưng cô không nghĩ nhiều như vậy. “Mắt nhìn của Thiên Trần rất tốt, không hổ là nhà sản xuất quần áo.” Liễu Nam Yên nói.
Người trong nhà cười cười nói nói, sau đó bắt đầu ăn cơm. Liễu Nam Yên kể từ sau khi Cúc Thiên Kỳ qua đời, bà đều ăn chay, hôm nay trên bàn ăn, cũng bày biện đơn giản nhưng tinh xảo, điều này khiến Mặc Thiên Trần khẩu vị rất tốt, ăn rất vui vẻ.
Cơm nước xong, lại cùng nhau trò chuyện, đến mười giờ đêm, Cúc Như Khanh mới cùng Mặc Thiên Trần từ nhà Liễu Nam Yên trở về biệt thự ở vịnh Aegean Sea.
Cúc Như Khanh trở về phòng rửa mặt, Mặc Thiên Trần chạy đi xem Cúc Cầm Du, Cúc Cầm Du đang chuẩn bị ngủ.
“Mẹ, mẹ về rồi.” Cúc Cầm Du cười khẽ.
Mặc Thiên Trần xách theo quần áo mùa Đông cô mua cho Cầm Du lúc ở Anh quốc: “Hôm nay Cầm Du cảm thấy thế nào rồi? Có chỗ nào không thoải mái không?”
Bác sĩ tại nhà Cúc gia đứng bên cạnh đáp: “Cúc phu nhân, tiểu thiếu gia bình phục rất tốt, Cúc phu nhân không cần lo lắng.”
“Bác sĩ vất vả rồi.” Mặc Thiên Trần gật đầu: “Cầm Du, ngày mai có quần áo mới mặc rồi, mau ngủ đi.”
cô từ phòng Cúc Cầm Du đi ra, có chút thấp thỏm chạy đến trước phòng ngủ, mỗi khi Cúc Cầm Khanh về nhà rửa mặt, cô có chút bất an, tại sao lại như vậy, cô cũng không nói ra. Trải qua nhiều chuyện như vậy, cô còn chưa chuẩn bị cùng anh sống cả đời sao?
Cả đời? Đây là một từ ngữ dụ hoặc tới cỡ nào, có điều trong mỗi người đều có bí mật, chỉ cần là bí mật nhỏ nếu bị lộ ra cũng có thể khiến hôn nhân gãy đổ. cô đến tột cùng cũng biết hôn nhân một khi trắc trở, tâm hồn sẽ mặc cho lửa tình thiêu đốt!
Mặc Thiên Trần thực tâm không có ý gì, nhưng cô biết Cúc Như Khanh là người đàn ông đáng để yêu, chỉ là anh không chấp nhận có tì vết, ngay cả khi biết cô cùng trải qua tuổi thơ với Thần Phong, anh cũng có thể khiến cô không thở nổi. Nếu có một ngày anh biết cô từng có một người đàn ông, hơn nữa còn cùng người đàn ông đó sinh hạ một đứa 3acon gái, anh sẽ làm sao? Chỉ sợ anh không chấp nhận được mà thôi.
cô đứng ngoài hành lang, nhìn cơn mưa đêm, nhớ lại tối hôm trước có thể nhất thời gạt được anh, hiển nhiên không thể gạt được anh cả đời, hơn nữa, cô thật lòng thương yêu Cúc Cầm Du. một khi cô với Cúc Như Khanh gây gổ trở mặt, tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến cậu bé, đây là kết quả mà cô không muốn nhìn thấy nhất.
Đưa tay vào túi áo, phát hiện đồng xu lần trước vẫn còn đang nằm trong đây, cô cầm trên tay, lúc trước lần thứ nhất là ngửa, cô đã từng nghĩ, ném ba lượt, nếu hai lần đều là ngửa, cô sẽ từ bỏ, còn nếu hai lần là sấp, cô cũng sẽ nhanh đao chém loạn, kết thúc trận này rồi bắt đầu tình yêu mới.
Mặc Thiên Trần ném đồng xu lên, nhưng bởi vì lực ném hơi mạnh, đồng xu rơi ra ngoài hành lang, biến mất trong bóng đêm mịt mờ, cô ngẩn ra, sau đó chán nản than thở. đang lúc cô đi xuống lầu thì Cúc Như Khanh toàn thân mặc áo ngủ, mở cửa