Edit : BẠCH DƯƠNG
Beta : Nghi Phương
Sáng sớm thứ hai, Cúc Như Khanh đưa Mặc Thiên Trần đến bệnh viện thăm Lý Tình Y rồi mới đi làm. Mặc Thiên Trần đem theo canh cô hầm lúc sáng đến cho cha mẹ.
cô thấy cha mẹ tinh thần khá lên rất nhiều, “Cha, mẹ,3acon ra ngoài mua chút đồ, một lát sẽ quay lại.”
Sau khi ra khỏi bệnh viện, Mặc Thiên Trần gọi cho Chu Tiểu Kiều, hẹn Chu Tiểu Kiều ở công viên.
Rất nhanh chóng Chu Tiểu Kiều cũng đến. cô tự khắc biết chuyện Lý Tình Y ngã bệnh nằm viện, tự ình đang nắm trong tay lợi thế, lẳng lặng ngồi bên cạnh Mặc Thiên Trần, sau đó đi thẳng vào vấn đề: “Nghe nói Mặc phu nhân ngã bệnh!”
Mặc Thiên Trần vừa nghe, “Tôi cũng vừa nghe từ phía Cục liêm chính nói đã tìm được bằng chứng, Chủ tịch ngân hàng rất nhanh sẽ bị kết án!” (đại khái là sẽ sớm kết thúc vụ án của Chu Truyền Hảo)
Chu Tiểu Kiều không ngờ Mặc Thiên Trần sẽ nói vậy, ngẩn ra, sau đó cười nói: “Thiên Trần cũng rất quan tâm thời sự chính trị rồi sao?”
“Đó là lợi ích thiết thân, không thể không chú ý.” Mặc Thiên Trần nghiêm túc nói.
Chu Tiểu Kiều không vòng vo nữa, gọn gàng dứt khoát nói: “Nếu tôi cho Mặc phu nhân xem bộ phim lần trước, cô thấy thế nào?”
Mặc Thiên Trần ngưng mắt nhìn cô ta: “Nếu bên cảnh sát nhận được bằng chứng phạm tội trực tiếp của Chu tiên sinh, cô thấy tiếp theo sẽ thế nào?”
Chu Tiểu Kiều sắc mặt hơi biến đổi, “sĩ biệt tam nhật” đúng là phải nhìn với cặp mắt khác xưa, Mặc Thiên Trần phản kháng chiêu này, có vẻ rất có lực, Chu Tiểu Kiều quả thật không ngờ đến. Nhưng Chu Tiểu Kiều tâm vẫn vững vàng, chỉ nói: “Cha tôi dù có tội, cũng là tội không đáng chết, còn Mặc phu nhân có chịu được đả kích hay không, có thể thử được, có thể sau khi xem bộ phim kia, hai tay sẽ buông mà ra đi…”
*Sĩ quan tam nhật: kẻ sĩ ba ngày không gặp.
“Chu Tiểu Kiều, cô đúng là vô sỉ!” Mặc Thiên Trần không nhịn được nữa, lạnh lùng nói, “cô uy hiếp người già, có còn là người không?”
“Có phải Khanh đã dạy cô, phải tàn ác tuyệt tình, nhưng tiểu bạch thỏ như cô thì làm thế nào học được, chỉ có tôi học được, vì mục đích mà không từ thủ đoạn.” Chu Tiểu Kiều cười nhạo, “Vì đạt mục đích mà không từ thủ đoạn nào không chỉ có các người, tôi cũng làm được.”
Mặc Thiên Trần thấy Chu Tiểu Kiều tâm địa ngày càng thâm hiểm, căm hận nói: “Chính vì vậy, cô mãi mãi không thể chạm đến trái tim của Như Khanh!”
Câu nói này như đâm trúng vết thương của Chu Tiểu Kiều, khuôn mặt tinh xảo lập tức biến sắc, “một ngày nào đó tôi nhất định làm được! cô định làm sao? cô vì tiền đã làm những gì, Khanh không biết, chẳng lẽ chính cô cũng không biết sao?”
Lòng Mặc Thiên Trần đau xót, chán nản nhắm hai mắt lại, chốc lát tỉnh táo mới nói: “Nếu cái gì cô cũng biết, hay lắm, vậy cô nói xem người đàn ông kia là ai? cô nói đúng tôi mới tin được những gì cô nói!”
Đối thoại với Chu Tiểu Kiều, Mặc Thiên Trần tưởng tượng rất nhiều, cô không thể đơn thuần đàng hoàng như vậy nữa, phải suy nghĩ đến sức khỏe của mẹ, cô nhất định phải giảo hoạt như hồ.
Chu Tiểu Kiều cười ha hả, cô quả thật không biết người đàn ông thần bí kia là ai, nhưng không để lộ tâm tư của mình: “Tôi chẳng cần nói với cô, tôi trực tiếp nói với Mặc lão phu nhân, mang thằng đàn ông kia đến trước mặt Mặc phu nhân, nói cho bà ấy biết,3acon gái bà ấy từng hiếu thuận đến thế nào…” (Nghi: không biết mà xạo ke ghê )
“Chu Tiểu Kiều cô đi chết đi!” Mặc Thiên Trần hét lên, đứng dậy nhìn chằm chằm Chu Tiểu Kiều: “Chu Tiểu Kiều, tôi nói cô biết, nếu mẹ tôi có mệnh hệ gì, tôi nhất định giết cô, bắt cô đền mạng ẹ tôi!”
không ngờ Chu Tiểu Kiều không tức giận, chỉ nhìn chằm chằm nói: “Liều mạng hay không không phải là chuyện bây giờ. hiện tại chính là phải tận dụng tất cả mọi thứ để giải quyết được vấn đề trước mắt. Tôi đã cho cô hai người để lựa chọn, cô có thể đi xin Khanh, cũng có thể đi xin Thần Phong, vấn đề là cô không chịu đi, vậy thì người hại