Edit: Nhược Vân
Beta: yunafr
Cúc Như Khanh mắt rời khỏi màn hình máy tính ngẩng đầu lên, nhìn về phía cô, cô gần đây có chút gầy gò, mỗi ngày đều đi sớm về trễ, mà hắn cũng bởi vì dành nhiều thời gian hơn để xử lý công việc của Cúc thị, cho nên không có thời gian cùng cô tâm sự một chút.
Hai người luôn luôn là hai kẻ bận rộn, cũng rất ít hỏi đến đối phương bận rộn cái gì, cả hai đều là những người đúng đầu của hai công ty, cũng biết phải bảo mật hoạt động kinh doanh của công ty, vì thế, bọn họ sau khi tan tầm chưa bao giờ cùng nhau nói về việc ở công ty.
« đã hết bận chưa ? » việc đầu tiên Cúc Như Khanh hỏi là về việc này.
« Ách. . . » Mặc Thiên Trần nao nao, có chút hơi chột dạ bất an, hơi hơi gật đầu.
Cúc Như Khanh thấy cô nét mặt vẫn còn có chút bất an, hắn nói « đến sô pha ngồi một lát, đợi tôi xử lý công việc khoảng mười phút là có thể đi. »
« Được ! » Mặc Thiên Trần nghe lời ngồi xuống.
Năm phút sau, thư ký gõ cửa phòng tổng tài nói : « Tổng tài, hội nghị qua webcam với bộ phận sản xuất có thể lập tức bắt đầu. »
« Hôm nay hủy, ngày mai mở lại. » Cúc Như Khanh đứng lên.
Thư ký tiếp tục nói « thế nhưng bộ phận sản xuất… »
Cúc Như Khanh sẵn giọng, một tia sắc bén nhìn qua, thư ký lập tức nói : « Vâng ! Tổng tài. »
Sau khi thư ký lui ra đóng của lại, Mặc Thiên Trần cũng đứng lên : « Anh họp trước đi ! tôi không có việc gì quan trọng, chất lượng của bộ phận sản xuất nhất định là phải kiểm tra nghiêm ngặt, nếu như chờ ra sản phẩm rồi mới phát hiện chất lượng có vấn đề thì tổn thất rất nghiêm trọng. »
Cúc Như Khanh nhìn cô, híp con mắt, nhưng không có lên tiếng, hắn cứ như vậy dừng trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Mặc Thiên Trần đang cực độ nghiêm túc, cô bị hắn nhìn đến có chút cảm thấy không biết làm sao, thế là lấy mắt hạnh trừng lại hắn, chẳng lẽ cô có nói sai sao ?
« tốt lắm ! tôi đi mười phút sẽ trở lại. Ở chỗ này chờ tôi. » Cúc Như Khanh đi ra ngoài cửa.
Cúc Như Khanh đi rồi, Mặc Thiên Trần lần