Edit:BẠCH DƯƠNG
Beta:Umi
Mặc Thiên Trần không biết rằng, mình giờ khắc này trong mắt Cúc Như Khanh, đến cỡ nào mê người. cô chỉ là rất cảm kích anh đã quyết định như vậy, vì dù sao Cúc Cầm Du cũng chỉ là một đứa bé. cô thật sự rất đau long nếu như phải nhìn con của mình tiếp tục như thế.
Vậy mà, Cúc Cầm Du thái độ không vui không buồn , tiếp tục giải quyết núi đồ ăn trong chén. Mặc Thiên Trần vui vẻ nhìn nó, tiếp theo ánh nhìn chuyển tới Cúc Như Khanh.
Anh cũng đang ngưng mắt nhìn cô. Anh không biết rằng, một câu nói của anh có thể làm lòng cô vui vẻ hoặc cũng chỉ một câu nói ấy có thể đem cô đang từ trên thiên đường đánh tới địa ngục.
Anh đã rất lâu không có nhìn thấy cô cười, đặc biệt là cười đến vui vẻ như vậy, con mắt hạnh nhỏ khẽ cong, khóe môi kéo lên một đường cong đẹp mắt, trên gương mặt khẽ điểm hai đóa hoa màu hồng.
Mặc Thiên Trần băn khoăn không hiểu, anh tại sao vẫn như cũ nhìn chằm chằm vào mình , nhìn cái gì vậy ? Cũng không phải là chưa từng thấy qua ? cô thu hồi ánh mắt vui sướng , gắp thức ăn ăn. cô tâm tâm tình đang tốt ,liền cảm thấy cơm hôm nay đặc biệt rất ngon miêng nha.
Buổi tối hôm nay, người trong một nhà mặc dù ai làm chuyện người ấy, nhưng không khí cũng mang đôi phần ấm cúng.
Mặc Thiên Trần buổi tối ngủ được một giấc tới tận sáng, đi tới phía trước cửa sổ, lại thấy trời mưa.
Cúc Cầm Du hôm nay không có đi rừng trúc luyện công ,rất tốt. Cho dù Cúc Cầm Du sáng sớm hôm nay không cần luyện công, nhưng sáng sớm ngày mai , sáng ngày mốt thì sao đây? Mặc Thiên Trần quyết định phải nghĩ biện pháp mới được.
cô hôm nay vừa tan tầm liền trở về nhà, tìm một nhà trống, nhờ Lục Thẩm và mấy người quét dọn sạch sẽ,rối cô sẽ tìm Cúc Như Khanh đàm phán.
Vậy mà, chiều nay, cô cùng Cúc Cầm Du đợi mãi cũng không thấy Cúc Như Khanh về nhà ăn cơm tối .cô ở trong phòng không có ngủ,đợi Cúc Như Khanh trở về.
*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥
Cúc thị bị cướp.
Cúc Như Khanh tra xét tin tức gần đây thu về, phân phó Khang Hạo : “Thanh Phong bang lần này được tôn sùng lên Đao Phong , bọn họ tất nhiên sẽ kéo chúng ta cùng nhau xuống nước, cho nên sản nghiệp Cúc thị, chắc chắn sẽ không tránh được bị bọn chúng quấy rầy, cậu nhớ dặn mỗi người đều phải tỉnh táo, có chuyện lập tức báo cáo với tôi.”
“Dạ! Tôi sẽ làm ngay .Có tin tức của Chu truyền về, nói rằng bên kia không có chính thức lập án, chẳng qua tôi lấy được tin tức nội bộ , Tốt Cự không thừa nhận mình có tham dự chuyện rửa tiền của Thanh Phong bang.”
Cúc Như Khanh hừ một tiếng: ” Dư luận sẽ chú ý đến chuyện này, chúng ta mượn truyền thông dư luận trợ giúp, không để cho hắn có thời gian trở mình.”
“Hiểu, tôi sẽ đi làm.” Khang Hạo xoay người đang chuẩn bị ra cửa, bỗng nhiên lại nói: “Thiếu phu nhân từng gọi điện thoại hỏi ngài có muốn hay không về nhà ăn cơm tối?”
Bây giờ đã mười giờ, Cúc Như Khanh nâng cổ tay nhìn đồng hồ, anh nghĩ cô giờ này hẳn đã đi ngủ. Anh cẩn thận nói:”Khang Hạo , mấy ngày này tăng cường người bảo vệ, không thể lơ là.”
nói xong, đứng dậy đi về.
“Dạ! Tiên sinh.” Khang Hạo lĩnh mệnh.
Cúc Như Khanh lái xe về nhà, anh đi qua khu vực sòng bạc thấy cảnh một bang phái đang đánh nhau. Anh ngừng xe lại, đi xuống, thì vừa lúc bị văng máu lên chiếc áo sơ mi trắng như tuyết.
“Trưởng Môn Nhân!” người phụ trách sòng bạc Trần Ích lập tức cung kính chào hỏi, sau đó liền phái người chế trụ hai bên đánh nhau.
Cúc Như Khanh gật đầu một cái: “Làm tốt lắm! Đánh nhau toàn bộ đánh văng ra ngoài.”
“Chúng tôi đã tăng thêm bảo vệ, cũng đề cao