Người sáng lập nên tập đoàn Thiên Lý, cựu chủ tịch Mã Thiên Lý, ông có ánh mắt độc đáo, khả năng quản lý tốt, tận dụng lợi thế của quá trình cải cách mà phát triển ngành du lịch trở thành đầu gió ở một tỉnh phía Tây Nam, thành công đưa tập đoàn Thiên Lý trở thành doanh nghiệp du lịch đầu rồng của tỉnh.
Mã Thiên Lý nửa đời phong vân, đạt được thành công theo ý nghĩa thế tục, tâm sự duy nhất chính là vợ cả chết sớm, chỉ để lại một đứa con gái, vị chủ xí doanh nghiệp này có tư tưởng cổ hủ, cho rằng con gái khó có thể làm được việc lớn, càng không thể kế thừa sự nghiệp của ông, cho nên liền dốc hết sức tự chủ trương muốn kén con rể.
Cũng bởi vì việc này, ông còn chia rẽ con gái và bạn trai tình đầu ý hợp khi còn học đại học.
Sau khi con gái tốt nghiệp thì vào làm việc ở trong tập đoàn Thiên Lý, trong một chuyến đi du lịch khảo sát thực tế đã quen biết được với Khổng Dược đang điều hành một công ty du lịch nhỏ, cũng từ đây cô Mã bắt đầu nảy sinh cảm tình đối với Khổng Dược soái khí và có khả năng bát diện linh lung(*) này.
(*) dùng để hình dung người linh hoạt mẫn tiệp, đối nhân xử thế linh hoạt, đối với ai cũng khéo léo.
Thật ra lúc ấy công ty du lịch của Khổng Dược đã phát triển đến giai đoạn khó khăn, bởi vì quy mô quá nhỏ, mà dưới sự tác động của làn sóng công nghiệp hóa thì ngành du lịch đang trên đà phát triển ngày càng càng hoàn thiện, muốn duy trì lâu dài gần như là chuyện không thể nào.
Cho nên khi được cô Mã ưu ái, Khổng Dược biết đây chính là một cơ hội rất tốt để thay đổi vận mệnh thậm chí là vượt qua giai cấp của mình.
“Hơn nữa con người của vợ tôi rất tốt, không phải là loại tiểu thư được cưng chiều hư, có bằng cấp còn có kiến thức, một tay trong nhà ngoài ngõ, tâm địa thiện lương, tính cách cũng rất tốt, là một người phụ nữ tốt mà bất kỳ người đàn ông nào cũng muốn cưới được.” Khổng Dược nói như thế.
Thượng Dương và Kim Húc từng xem hồ sơ vụ án tai nạn giao thông ngoài ý muốn kia, trong lời khai của những người có liên quan, đánh giá về cô Mã cũng không khác mấy với cách nói của Khổng Dược.
Từ việc cô ấy có thể duy trì trao đổi thư từ với học sinh nghèo khó như Long Thiền, mà không phải chỉ làm kiểu từ thiện ngoài mặt thì có thể thấy được, cô ấy có lẽ thật sự là một người tốt.
Khổng Dược nói: “Trong nhà đã thúc giục kết hôn mấy năm, dù sao thì tôi cũng không thể bỏ được, còn không bằng cưới cô ấy…… để tối đa hóa lợi ích.”
Kim Húc khoanh tay, đầy mặt khinh bỉ đối với hành vi này của Khổng Dược.
Thượng Dương hỏi: “Thời gian kia, A Chân ở đâu?”
Khổng Dược nói: “Cậu ta mới vừa thi đại học xong, thành tích không tốt, bị rớt, cho nên đã đến làm nhân viên nghiệp vụ ở công ty du lịch của tôi.”
Thượng Dương nói: “Hai người đã sớm chia tay rồi? Còn cả ngày gặp mặt, không thấy ngượng à?”
Khổng Dược nói: “Không gặp mặt nhiều lắm, nhân viên nghiệp vụ không thường ở công ty, tôi cũng ra ngoài cả ngày.
Mẹ của cậu ta bị bệnh, cậu ta đến kiếm tiền, không có nơi nào trích phần trăm cao hơn công ty của tôi cả.”
“Nói như vậy, cậu ta còn phải cám ơn anh rồi?” Kim Húc châm chọc nói, “Anh Dược y như Bồ Tát sống vậy đó.”
Sau khi Khổng Dược kết hôn, không bao lâu vợ gã đã có thai, cầm sắt hài hòa, phụ xướng phu tùy(*), Mã Thiên Lý rất hài lòng về gã.
(*) Vợ nói chồng làm theo.
Chỉ vợ chồng hòa hợp.
Công ty du lịch của gã cũng bởi vì có sự trợ giúp của vợ và cha vợ nên mới có thể chuyển hình, đầu tiên là trở thành công ty dưới trướng của tập đoàn Thiên Lý, dần dần nâng cấp thành nhà phân phối các sản phẩm du lịch trong khu vực.
Ngày dự sinh của vợ gã càng ngày càng gần, một công nhân viên bởi vì cậy già lên mặt nên đã bị gã sa thải ra khỏi công ty du lịch, ông ta nảy sinh lòng thù hận với gã, cho nên đã mang chuyện giữa gã và “em họ”, thêm mắm thêm muối mà truyền tới chỗ của vợ gã.
Mới đầu cô ấy không tin, sau khi đến công ty của chồng vài lần, mỗi một lần nhìn thấy Ngu Chân là liền tăng thêm một chút nghi ngờ đối với việc này, cuối cùng không kìm chế được cảm xúc nên đã trực tiếp ngã bài với chồng của mình, chất vấn hỏi rốt cuộc có việc này hay không.
“Anh thừa nhận sao?” Thượng Dương nói.
Khổng Dược tránh không đáp, lại nói: “Cảm xúc của thai phụ không ổn định, vì sức khỏe của cô ấy và con, tôi đưa A Chân ra nước ngoài du học để thoát khỏi sự nghi ngờ của cô ấy.”
Kim Húc vạch trần thủ đoạn của gã: “Anh nói với vợ anh là Ngu Chân đơn phương quyến rũ anh, anh cũng không thích nam, anh để cho cậu ta làm việc ở công ty mình chỉ bởi vì nhìn thấy nhà cậu ta rất khó khăn, đúng không, Bồ Tát sống?”
Thượng Dương: “……”
Anh nhận thấy được tính công kích hôm nay của Kim Húc không giống bình thường, lúc trước có mấy lần anh đứng ở bên cạnh xem, cho dù Kim Húc chủ trì hay tham dự thẩm vấn thì cũng chưa từng có tình huống này.
Đây là cố ý áp dụng phương thức và kỹ xảo mới sao?
“Chẳng lẽ tôi còn cách nào tốt hơn sao?” Sắc mặt của Khổng Dược lúc đỏ lúc trắng, tự bào chữa cho mình nói, “Lúc ấy vợ tôi sắp sinh rồi, tôi nói với cô ấy tôi là cái đồng tính luyến ái, việc này có lợi cho ai? Mọi người cùng ôm nhau chết chung sao?”
“Tử đạo hữu bất tử bần đạo (*), hai cha con Mã Thiên Lý cũng coi như không nhìn lầm điểm này của anh, anh ngược lại là một người giỏi làm ăn, bàn tính thủ đoạn giỏi, mọi lợi ích đều để cho anh chiếm được hết.” Kim Húc nói.
(*) tử đạo hữu bất tử bần đạo (死道友不死贫道): hiểu là chỉ cần người khác chết, ta không chết là được; vì lợi ích chính mình mà không ngại tổn hại người khác.
Chuyện tới hiện giờ, Khổng Dược vẫn là một nhân sĩ thành công muốn có sĩ diện, lập tức phẫn nộ nói: “Công an Thượng, tôi sẵn sàng nhận tội đền tội, đang phản ánh tình huống cho cậu, cậu đây là có ý gì? Chính phủ không cho cơ hội phải không? Vậy hiện tại các người liền bắn chết tôi đi, còn nói cái gì nữa?”
Thượng Dương liếc mắt nhìn Kim Húc một cái, ý bảo hắn khống chế hoạt bát không có chỗ đặt ra một chút đi.
Kim Húc nhận được cảnh cáo của lãnh đạo, mặt lại không cảm xúc mà khoanh tay lại, dựa vào lưng ghế, không định nói nữa.
Trong lòng hắn cũng có chút cổ quái, đã nhận ra sự khác thường của bản thân mình.
Sự phấn khích do thuốc gây ảo giác dẫn đến ở mỗi người khác nhau, dài nhất sẽ liên tục mười mấy thậm chí mấy chục tiếng đồng hồ, nhưng mà hắn hẳn phải đủ sức đề kháng với thuốc, khi uống xong ngụm rượu kia cũng không có bất kỳ hành động không đúng nào.
Vấn đề là do não bị chấn động sao? Hắn cũng không phải chưa từng trải qua bị đánh như vậy, sao lại có thể chứ.
Thượng Dương bên cạnh đã quay đầu lại, nghiêm nghị hỏi Khổng Dược: “Vậy anh nói một chút, nếu anh đã xua tan sự nghi ngờ của vợ anh đối với anh, cũng đã sinh con, cuộc sống như vậy không tốt sao? Dựa theo tình hình mà chúng tôi nắm giữ được, sau khi vợ anh sinh con xong, không lâu sau đó anh liền đóng cửa công ty du lịch, nhảy dù lên được cao tầng của tập đoàn Thiên Lý, tiếp nhận chức vụ cùng công tác của cô ấy, anh kết hôn với cô ấy còn không phải là vì những thứ này sao? Tại sao anh lại muốn tạo ra một vụ tai nạn giao thông, hại chết cha con cô ấy?”
Khổng Dược trầm mặc mấy phút, mới nói: “Cha vợ tôi phát hiện tội lợi dụng Ái Lữ Hổi để bán hàng đa cấp bóng cạnh biên.
Ông ấy rất tức giận, muốn đuổi tôi ra khỏi tập đoàn, tôi không muốn mất tất cả, cho nên quyết định tiên hạ thủ vi cường(*).”
(*)ra tay trước chiếm được lợi thế.
Mã Thiên Lý phát hiện con rể Khổng Dược mà mình vô cùng quý mến và tin tưởng lại lợi dụng sức ảnh hưởng bên ngoài của tập đoàn Thiên Lý mà làm bán hàng đa cấp ở sau lưng của ông ấy, sưu cao thuế nặng thu gom số tài sản kếch xù, nghĩ lại tất cả mọi chuyện xảy ra trong mấy năm nay với con gái.
Ông sống sáu mươi năm cuộc đời mới hiểu được, bởi vì quan niệm bất công của bản thân đã tạo thành rất nhiều tổn thương cho con gái mình, đặc biệt là cố tình bỏ qua năng lực làm việc của con gái, khiến cho nó mất đi cơ hội có thể mở ra khát vọng vốn có, còn suýt nữa để cho doanh nghiệp một tay sáng lập rơi vào trong tay của tên tiểu nhân Khổng Dược này.
Một lần kia, lần đầu tiên ông dẫn theo con gái đi thị sát khu thắng cảnh ruộng bậc thang mới phát triển của tập đoàn, quyết định sau khi trở về sẽ đuổi cổ Khổng Dược, nếu con gái chấp nhận ly hôn, ông cũng sẽ hết sức ủng hộ.
Sau khi kết thúc thị sát, trợ lý đi theo nói với Mã Thiên Lý, trên núi có một tòa cổ tháp trăm năm, Mã Thiên Lý cả đời mê tín tin thần phật, gặp miếu đều phải lạy một lạy, khi nghe xong lời này thì kiên trì muốn đi lên núi, cũng nói từ trước đều là cầu nguyện cho tập đoàn được thuận lợi, lần này là muốn cầu phúc cho con gái.
Hai cha con cùng lên núi, cũng đã xảy ra chuyện “ngoài ý muốn” ở trên đường núi này.
Ngay một khắc cuối cùng, Mã Thiên Lý đẩy con gái ra ngoài xe, ông và tài xế đã chết trong biển lửa của vụ nổ, còn con gái bị đưa đến bệnh viện.
Sau khi cấp cứu, cô cũng đã qua cơn nguy kịch.
Nhưng đêm đó, cô bỗng nhiên lên cơn sốc, sau khi cấp cứu lần nữa, cuối cùng cũng không chữa trị được mà chết đi, y học giám định cô ấy chết do bị ngạt thở, theo suy đoán là do bị bỏng đường hô hấp, kết quả khám nghiệm tử thi cũng chứng minh đúng là bị phù phổi nghiêm trọng.
Khổng Dược bình tĩnh mà trần thuật nói: “Thật ra tôi đã mua chuộc trợ lý, xúi giục cha vợ tôi nhất định phải lên núi, còn bảo trợ lý động tay động chân trên xe của ông ấy.
Sau khi tôi nhận được thông báo mới chạy đến, tôi biết nếu vợ của tôi tỉnh lại thì sẽ nói với công an, nguyên nhân sự cố là do phanh không nhạy.
Cho nên tôi nhân lúc trong phòng bệnh không có ai liền làm cho cô ấy ngạt thở cho đến khi chết đi.”
Thượng Dương nhíu mày nói: “Dùng tay?”
Khổng Dược nói: “Đúng vậy.”
Gã làm động tác một tay che miệng một tay bóp mũi, nói: “Rất nhanh, hơn một phút, cô ấy đã bất động rồi.”
Thượng Dương không nhịn được mà nhìn Kim Húc, Kim Húc cũng nghe ra không đúng, hai người trao đổi một ánh mắt.
“Anh quen Hoàng Lợi Quốc lúc nào?” Thượng Dương đột nhiên hỏi câu hỏi không liên quan đến chủ đề hiện tại.
“Khi vừa mới bắt đầu Ái Lữ Hối từng gặp phải chút phiền phức nhỏ, cho nên tôi muốn mở rộng mối quan hệ, chính là cấp dưới cũ của Hoàng Lợi Quốc giới thiệu tôi quen biết với ông ta.
Sau đó tôi liền tặng chút quà cho Hoàng Lợi Quốc, ông ta thì giúp tôi giải quyết phiền phức, về sau ông ta muốn nhập cổ phần vào Ái Lữ Hối, để cùng nhau chia hoa hồng, tôi cũng muốn lợi dụng mối quan hệ nhân mạch của ông ta, cho nên liền đồng ý.” Khổng Dược nói.
“Là Hoàng Lợi Quốc giới thiệu Lữ Chính Quang cho anh sao?” Thượng Dương nói.
“Đúng vậy, mối quan hệ của Lữ Chính Quang càng cứng hơn.
Lúc ấy tôi còn không biết bọn họ đang tạo ra Chân Nguyệt Giáo…… tạo ra tà giáo, chờ khi tôi phát hiện, rất nhiều tiền của Ái Lữ Hối đều đã thông qua Hoàng Lợi Quốc biến thành tài chính hoạt động của tà giáo rồi, tôi cũng đã ở trên thuyền tặc, không xuống được nữa.” Khổng Dược nói.
Gã vì kiếm chút tiền riêng, làm hạng mục bán hàng đa cấp bóng cạnh biên, tức là Ái Lữ Hối.
Hạng mục phi pháp này dựa lưng tập đoàn Thiên Lý, tốc độ gom tiền có thể nói là so được với máy in tiền, vì thế mà đã bị Chân Nguyệt Giáo nhìn trúng