Độp!
Tiếng cơ thể rơi xuống đất sau cú va chạm vì chiếc xe ôtô! Trong vài giây khoảng khắc cuối đời Kim Hạ biết mình sắp chết chợt thốt lên nặng nhọc:
-" Thật.....không......cam......tâm!!! "
Cơ thể Kim Hạ như rơi vào hư vô! Không gian đen tối, lạnh lẽo bao trùm lấy thân xác cô.
Cô thầm nghĩ :
"Âm tào địa phủ sao???"
Cô bước đi tới một căn phòng ánh đèn mù mờ ánh sáng yếu ớt còn còn không đủ sáng nhìn thấy gì trong đó.
Cô chỉ thấy căn phòng đó giống như căn phòng tập tại trường học mà cô học tập khi cô sinh thời.
Hú hồn!
Vừa bước vào cô giật mình vì hình dáng phản chiếu của chính cô trong gương.
Cô thầm chửi bậy đứa nào đặt hai tấm gương đối diện nhau ở đây làm cô hết cả hồn.
Vừa định thần lại thì cô đã hú lên tiếng lớn
-"Aaaaaaaaa........."
Đây là ai? Đâu phải khuôn mặt của cô! Lẽ nào cô chết nên mắt cô cũng có vấn đề!!!
-" WTF!!!"
Cô đứng hình 5s không khép được miệng khi sau lưng là hai bóng người đứng đó nhìn cô.
Mặc dù cô biết cô đã chết và ắt hẳn hai người này cũng giống cô đã chết rồi cùng đến đây.
Nhưng cô vẫn sợ ma!!! Cô sợ quá bất giác đặt tay lên ngực thở dốc
!!!
!!!!
Cô không còn trái tim! Phải chết rồi thì lấy đâu ra tim nữa! Còn chả thấy đau đớn gì! Hai bóng người bỗng hiện lại gần cô nhìn thấy khuôn mặt trắng bệch nhưng vô cùng xinh đẹp của người phụ nữ kia sao giống cô vậy!
-" Cô...Khuôn mặt cô...!!! ."
Chưa dứt câu người phụ nữ kia đã cất tiếng nói
-" Phải.
Là Tôi! Khuôn mặt đó, thân hình đó là của tôi! Hay chính xác nói rằng bây giờ thân xác của tôi sẽ là của cô!"
-" Làm sao có thể!!! Không phải tôi đã chết rồi sao?!!" Kim Hạ sửng sốt đáp lại.
-" Số cô chưa tận chỉ một chút sơ xuất đã khiến cô chịu thiệt rồi!" Người đàn ông trong tối hiện ra nói với giọng đầy u ám."...".
" Nếu như cô muốn quay trở lại sống tiếp tôi sẽ giúp cô!" Người đàn ông âm trầm nói tiếp.
-" Được! Tôi muốn sống tiếp!" Kim Hạ phải chết thật không đành mà chấp nhận.
-" Bởi thân xác kiếp trước cô sống bị tàn phá nặng nề không còn nguyên vẹn.
Nên chỉ có thể giúp cô sống trong kiếp này bởi thân xác của thân chủ này" Người đàn ông nói với khuôn mặt hối tiếc.
-" What???" Kim Hạ ngây ngốc tiếp lời.
"...", " Tại sao ngài không để cô ấy sống tiếp mà là tôi!" Kim Hạ tò mò nói.
-" Có lẽ là số trời đã định.
Không thể sống tiếp!" Người phụ nữ kia bỗng dưng cất giọng.
" Cô hãy sống thật tốt với thân xác của tôi được không?"
-" Cô không hối tiếc sao" Kim Hạ hỏi người phụ nữ.
-" Có chứ! Sao lại không!".
-"..."
-"Nhưng hi vọng cô sẽ thực hiện những hối tiếc đó thay tôi!" Người phụ nữ vẻ mặt u buồn nói.
" Vốn dĩ chẳng ai muốn chết...nhưng vì đã quá mệt mỏi, kiệt sức khiến thân tàn ma dại thì khác gì đã chết chỉ tiếc thay....." Người phụ nữ đột nhiên ngừng lại.
-" Tại sao lại là tôi???" Kim Hạ tò mò lắm nhưng không dám hỏi tiếp chỉ đành nói ra lý do chọn cô mà thôi.
-" Vì cô là Kim Hạ....!Tôi tin cô có thể làm được!" Giọng nói đanh thép của người phụ nữ văng vẳng bên tai cô.
-"..."
-" Hiện tại cô không