-"còn ai có thắc mắc gì nữa không ?"(Tyoma)
-"không có ai ?, vậy thì ngày mai kì thi tốt ngiệp chính thức bắt đầu, à còn nữa ngày mai cũng có khá nhiều quý tộc có địa vị lớn tới quan sát, vậy nên các em hãy cố gắng, có thể có người may mắn có lẽ sẽ được làm việc dưới trướng họ, bởi vậy đây là cơ hội tốt"(Tyoma)
-"lời cuối cùng tôi mong rằng sẽ không gặp em nào vào kì thi tốt nghiệp năm sau "(Tyoma)
Lời của hiệu trưởng vừa dứt, nhất thời toàn trường là 1 mảnh xôn sao, có người hưng phấn đến đỏ cả mặt, hận không thể để ngày mai đến ngay lập tức, bởi vì làm việc dưới trướng quý tộc là mong muốn của rất nhiều người xuất thân từ thường dân.
cũng có 1 số ít con cháu thuộc loại quý tộc nhỏ thì mong muốn mình được dựa vào những quý tộc lớn hơn để nâng cao địa vị của mình.
Cuối cùng là những con cháu xuất thân từ những quý tộc lớn thì bọn họ chỉ cần thể hiện tốt vào ngày mai để không làm mất mặt gia tộc mình cũng là nâng cao địa vị mình trong gia tộc có được chỗ đứng vững trắc trong cuộc chiến tranh dành quyền lực và ngôi vị quý tộc kế thừa trong các gia tộc quý tộc với các ứng cử viên khác trong gia tộc họ.
Nhất thời trong mọi người đều hưng phấn, vui vẻ, nhưng lại 1 người lại có 1 tâm trạng tồi tệ nhăn nhó như phải nuốt 1 cái gì đó khó ăn, hắn tặc lưỡi khó chịu nói:
-" *Tch* *Tch* mấy lão già quý tộc dảnh rỗi quá, việc trong lãnh địa chắc làm còn chưa xong mà lại đến đây chơi, chắc chắn mấy lão già quý tộc kia không phải là chỉ đến đây qua sát mà có mục đích khác"(Hiro)
-" Hmm, có nhiều nhiều quý tộc đến như vậy chắc chắn có 1 nhân vật nào đến,Hmm là ai đây?, người có thể được nhiều quý tộc có địa vị cao nghênh đón có thể là công tước, Đại công tước, hoặc là...
Quốc vương"(Hiro)
Nghĩ đến người cuối cùng cậu thở dài
-" *Tch* mình còn chưa chơi đã đâu, cái thế giới này còn nhiều nơi mình chưa đi, Harem còn chưa có, à nhầm người yêu còn chưa có , nếu mà mình bị đưa về thì kiểu gì cũng bị giam lại vắt kiệt sức với đống giấy tờ mà cha cho mình làm quen với công việc"(Hiro)
-"Không được, không thể được, phải trốn!"(Hiro)
Cậu bắt đầu khẩn trương lên khi tưởng tượng mình phải vùi đầu với đống giấy tờ mà cha cậu thì an nhàn hưởng thụ mà nhìn cậu với ánh mắt thương hại.
Nhưng mà ý nghĩ này bị cậu dập tắt ngay đi khi vừa lóe ra bởi vì,